Hoạn đồ của ông rực rỡ. - Hừ! Sao! Ông C vừa đáp vừa lăn điếu xì gà từ mép này qua mép kia - Nói thử coi! Mười chín thế kỷ trước, Đức Giê-su nói: "Con hãy mau mau theo ý kiến đối thủ của con đi".
Đứa nhỏ cao lên được vài phân, nở mũi, đáp: "Tôi muốn mua một cái giường". Cuốn này phải là kim chỉ nam của bạn trong sự giao thiệp với người. Bà tôi mất, cách đây vài năm, hồi cụ 98 tuổi.
Lần sau, nếu ông đi ngang, xin mời ông vô chơi, chúng ta bàn luận lâu về chuyện đó. Mình vẫn thích giúp kẻ khác. Xin bạn nghe chuyện nhà viết tiểu thuyết Hall Caine.
Làm cho y tin rằng chính y quyết định chớ không phải ta xúi y. Riêng phần tôi, tôi đã có lần để ra hai năm trời để viết một cuốn sách về sự hùng biện, vậy mà tôi vẫn phải thỉnh thoảng coi lại cuốn đó để khỏi quên những điều chính tôi đã viết ra. Với một giọng tự nhiên, cô nói rằng điệu bộ của tôi có lẽ hơi xưa, nhưng nguyên tắc thì đúng, và muốn học những điệu mới không khó khăn chi hết.
Cái mau quên của loài người thiệt lạ lùng, đáng làm cho ta ngạc nhiên. Tai hại thay! Con bê cũng như họ, chỉ nghĩ tới cái nó muốn thôi; chân nó bám vào đất, cứng ngắt, không chịu rời đồng cỏ. Phải lớn tuổi mới biết xét đoán được.
Tôi gốc gác ở Missouri: như vậy bạn đủ hiểu. Tôi hoan hỉ nhận lời và cám ơn họ đã giúp tôi rất đắc lực. Rút cục là ông không nặn được của tôi đồng nào hết, vì tôi bỏ ra đi, tởm cho cái lòng tham của ông.
Được bạn tin cậy, nó phỉnh mũi ra và có lẽ gắng sức để được xứng đáng với lòng tin đó". Đọc những lời chỉ trích của anh em, tôi buồn lắm, nhưng nó có ích cho tôi. Như vậy chúng ta khích lệ họ cho họ tiếp tục gắng sức.
2- Giữ nụ cười trên môi 3- Xin nhớ rằng người ta cho cái tên của người ta là một âm thanh êm đềm nhất, quan trọng nhất trong các âm thanh. Hay là ông lại hỏi ông Livingston Longfellow xem sao? Chắc ông biết ông ấy có một cuốn phim tuyệt đẹp về những cuộc săn bắn lớn ở ấn Độ. Tin chắc rằng chị có nhiều chỗ đáng quý mà không ai biết, chị hăng hái sửa soạn, trau giồi nhan sắc đến nỗi tuổi xuân của chị mà chị quên bẵng đi, trở lại rực rỡ trên nét mặt chị và người ta không thấy chị xấu nữa.
Y đầy tật xấu, như một đứa trẻ quá nuông chiều, và hết sức "khó chịu", hành hạ ông bầu đủ tình đủ tội. Mỗi nhà bán da đều có người thay mặt mang mẫu hàng lại. Thầy có giọng nói của một tài tử.
Thomas, và giao cho ông này công việc khó khăn đi thâu những số tiền đó. Bây giờ nhìn con nằm trong giường nhỏ của con, mỏi mệt, trơ trọi, cha biết rõ rằng con chỉ là một em bé. Đành hủy tờ giao kèo, chớ biết sao bây giờ! Em sẽ thiệt 2.