Một trong những bài nói dài nhất lịch sử nước Mỹ, là bài nói đầu tiên trước công chúng của cựu tổng thống William Henry Harrison. Tôi nghĩ phong cách nói của tôi có nét tương đồng với phong cách của Cavett. Nhưng trong chương trình của tôi, điều này làm cho Stevenson trở nên rất tuyệt vời.
Nếu người bên trái của tôi rất năng cười nói còn người bên phải lại im thin thít, nhiệm vụ của tôi là phải tạo sự hào hứng cân bằng cho cả hai bên. Jim kể anh đã từng thử nghiệm với một anh chàng đi đâu cũng Khỏe không? kiểu này. Và hãy nhớ rằng trước khi muốn là một người nói giỏi thì phải là một người nghe giỏi.
Và anh không giấu cảm xúc chân thật của mình. Trong ngành phát thanh viên thì chúng tôi luôn có một học thuyết công bằng. Tội nghiệp Moppo, nó lừng lững bước vào khán phòng, nhìn tấm băng rôn, rồi nghệch mặt ra không hiểu gì…
Tôi học được kinh nghiệm quý giá này sau lần trò chuyện với Joe DiMaggio Jr. Chẳng hạn trong chiến dịch tranh cử năm 1992, tôi đã hỏi tổng thống Bush: Ông có ghét Bill Clinton không? Nhiều nhà báo cho rằng câu hỏi này chẳng dính líu gì tới chiến dịch tranh cử tổng thống, và không nên hỏi những câu tế nhị như vậy. Trong những chương trình của tôi trên truyền hình, tôi đã trò chuyện với rất nhiều người nổi tiếng ở mọi lĩnh vực.
Tôi sẽ nói nhiều hơn về việc nói trước công chúng ở một chương sau. Lần nào tôi cũng hát theo phong cách ballad trữ tình. Câu chuyện cười đến một cách tự nhiên và bất ngờ mới đem lại nhiều hứng thú.
Sam kể cho khán giả nghe về một thời niên thiếu cơ cực, về người cha nghiêm khắc luôn muốn anh trở thành một thầy giáo. Chỉ cần nói một cách chân thành rằng: Tôi xin chia buồn. Vậy nên, việc dùng từ thiếu chính xác có thể dẫn tới điều không hay cho bạn.
Còi báo động inh ỏi, xe cứu hỏa và đội cấp cứu… Một lời khuyên chí lý! Tự nhiên bao giờ cũng giúp ta tự tin và thoải mái, có vậy mới nói năng trôi chảy, không ấp úng ngượng nghịu. Chúng tôi chỉ còn biết kêu trời, không biết những người nghe đài hôm ấy có kêu trời hay không…
Như thường lệ, chương trình được truyền thanh trực tiếp từ 23 đến 24 giờ đêm. Lỗi là ở chính chúng ta. Một lần Danny Kaye tham dự chương trình của tôi phát qua làn sóng radio.
Thái độ này sẽ được đánh giá cao khi khán giả xem chương trình về bạn. Một đấng mày râu nói câu nào là khiến các bà các cô chết mê chết mệt câu ấy. Thế nên trong suốt bậc trung học, chúng ta thường được xem các tranh ảnh minh họa trong những bài giảng.
Tháng 10-1993, Bob Woolf, người bạn và đồng sự thân thiết nhất của tôi đã vĩnh viễn ra đi một cách đột ngột. Vì trong dịp này hầu hết mọi người đã quen biết nhau cả nên việc trò chuyện sẽ thuận lợi và ăn ý hơn. Nếu chúng ta bị khớp trước đám đông, nếu chúng ta e dè và lúng túng thì không thể làm nên trò trống gì được.