Trong hai năm trời, tôi làm thuê cho những thương lái lữ hành rày đây mai đó, nhưng vẫn không khấm khá được. - Này Kauskor ơi! Ông đâu rồi? Thức ăn đã nguội cả rồi. Ngoài việc xây dựng công trình thủy lợi nhằm dẫn nước vào những vùng đất nằm bên trong thung lũng, những kỹ sư của Babylon cũng hoàn thành một công trình khác có quy mô lớn không kém.
Nhưng cuối cùng, tôi rất vui mừng vì đã hoàn thành công việc vào lúc bình minh. Con nghĩ, có lẽ nào trong bản thân con có linh hồn của một kẻ nô lệ. Khi con lạc đà chở ông tiến thẳng vào sân nhà của ông Nana-naid, ông rất ngạc nhiên khi nhìn thấy ông Arad Gula đang đợi ở đấy.
Hãy theo tôi vào trong quán, tôi muốn kể cho cậu nghe một câu chuyện trong lúc tôi ăn một chút gì đó. Ado à! Anh ta gọi người nô lệ da đen của mình. Mặc dù sử dụng ngôn ngữ của các bạn không thành thạo lắm, nhưng tôi rất muốn gọi đúng tên người bạn thương gia vừa rồi.
Nếu bây giờ chúng ăn, chúng sẽ như thế nào nhỉ? Chúng sẽ đánh nhau bất kể sống chết để tranh giành miếng ăn mà không cần biết tới ngày mai sẽ như thế nào. Các bạn cũng biết là Babylon có một phong tục là con trai của các gia đình giàu có thường sống với cha mẹ để được kế thừa tài sản, nhưng ông Arkad không tán thành tập quán này. Tôi từ phương xa tới, đang định sáng mai đem đàn cừu này vào thành để bán, nhưng vừa rồi tôi mới nhận được tin người vợ yêu quý của tôi hiện nay đang lâm bệnh nặng ở nhà.
Khi dịp may đến, anh ta lại bảo mình đang có nhiều việc phải làm và xin hãy đợi đó. Tôi đã mất mười ngày rong ruổi vô ích mà vẫn không mua được gì cả. Dần dần, tôi nhận thấy chủ các cửa hiệu rất tin tưởng tôi và luôn vui vẻ bán chịu cho tôi mỗi khi tôi không có đủ tiền để trả lúc mua hàng.
Nhưng có lẽ, công việc mà ông dự định thực hiện sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Tối đến, thay vì có lều lán hay ổ rơm để nằm nghỉ, bọn ông chỉ nằm trơ trụi trên mặt đất, mặc cho gió cát và cái lạnh hành hạ thân xác. Và chắc là không ai có thể cho mượn tất cả tài sản của họ, ngay cả đối với người bạn thân nhất của mình.
Đã có một thời gian dài, chúng tôi buôn bán làm ăn với nhau và đạt được nhiều thành công, cho tới khi ông ấy cưới một bà vợ người phương Tây. - Những kẻ đó muốn nói gì khi bảo nhà vua đang chờ chúng ta trên các tường thành? Rất nhanh sau đó, Megiddo đi theo và mất hút cùng với ông chủ mới của mình.
Đến khi người con trai được năm mươi tuổi, người nông dân ấy qua đời thì số tiền cho vay đã lên đến một trăm sáu mươi bảy đồng. - Trước hết, tôi viếng thăm những người chủ nợ và yêu cầu họ hãy rộng lượng cho tôi thêm thời gian để tôi kiếm tiền trả nợ. Những cơn sốt bắt đầu xâm chiếm thể xác rời rã của ông.
Họ đều đang đi làm để nuôi sống gia đình, nên đồng ý trích ra một phần mười số tiền kiếm được góp vào công trình đó cho đến khi nào mảnh đất được bán lại. Do vậy, ông bắt đầu đi ra phía ngoài thành để mời những tên cai quản nô lệ mua bánh. - Anh đừng nói như thế chứ Zabado! – Megiddo cãi lại.
- Hôm nay tôi sẽ nói cho các bạn nghe về một trong những phương thức mang tính quyết định nhất nhằm chữa trị túi tiền nhẹ tênh của các bạn. Ông ta cũng là bạn quý của tôi. - Anh có một mong ước rất tốt đẹp khiến tôi rất thán phục.