Lúc thấy xe của các chú, tôi đã định đi ngay. Nhưng cái cảm giác bất bình trước một cuộc chiến phi nghĩa ở một xứ sở xa xôi thì chắc là chưa có. Đầy là lần vỡ giấc thứ ba hay thứ tư gì đó trong đêm.
Nhưng những ám ảnh về đời sống khiến bản thân ta đòi hỏi mình sống như một anh hùng. Nhưng nhà văn đọc được trong mắt nàng: Đừng giấu em điều gì anh nhé. Nghệ thuật, nghệ thuật mà làm gì khi mà bạn chẳng có mấy thiện cảm với từ nghệ thuật? Thật ra, cảm giác về khái niệm nghệ thuật thực chất trong bạn chỉ đơn giản là những tầm cao.
Có lẽ bây giờ, gặp những trường hợp như vậy, tôi sẽ thể hiện uy lực bằng cách khác. Tôi thì quen rồi, chắc ông anh thấy lạ lắm đây. Là tỉ mẩn, là ào ào.
Họ nhìn vào sự lên mạng, sự viết, sự đọc truyện, sự đá bóng của bạn. Rồi thì bạn vẫn hồn nhiên nhưng đó là một vết thương đầu đời trong tiềm thức mà những sự thể tiếp theo làm nhói lại. Và phần thưởng sẽ trị giá hơn cả giải Nobel.
Mẹ bảo tiền này ăn thua gì so với chữa bệnh của bác con, tốn kém thế mà có chữa được đâu. Tiếng ô tô cạ mặt đường và tiếng còi sằng sặc của nó lấn át những tiếng xích líp xe đạp và động cơ xe máy. Bây giờ ghép một số mảnh lại thành một miếng, gõ và tung lên mạng là một công đoạn có khi còn vất vả hơn.
Hết trận đấu, ra đến ngoài sân, gặp bố cũng vừa ra. - Rất tiếc là không thể, thưa ông. Mẹ tôi đi về phía bên kia.
Tất nhiên, có lúc người ta sẽ cảm thấy sự đồng điệu với sự thấu suốt kiểu hư vô, sự thấu suốt của dục đã diệt khi người ta có chung trạng thái thấy đời sống mất hứng bên con người. Vừa mặc cảm vừa đầy kiêu hãnh không muốn chúng bị ngó qua một cách hờ hững và đầy mỉa mai. Mẹ hỏi: Con mệt à? Con không học được à? Pho tượng tôi vẫn hóa đá.
Ở đó, có thể tôi sẽ như một anh nông dân lạc lõng trong bữa tiệc thị thành. Cho từng tờ vào lửa. Em không viết cũng vì em muốn chăm sóc cho anh nhiều hơn.
Nhưng họ không cũ lắm. Kéo ghế ngồi xuống đầu bàn. Nói chuyện làm ăn, chửi bậy, nguyền rủa nhoay nhoáy cả rồi.
Tôi bỗng không thấy xấu hổ khi mình khóc. Bạn chỉ xin lỗi chứ không xin sự tha thứ. Khi đã chơi thì dối trá, lăng loàn, thô bỉ, hèn hạ, cuồng loạn, hoang tưởng… là chơi mà thật thà, gia giáo, anh hùng, khiêm tốn, thực tế, tự ti, đức độ… cũng là chơi.