Pikka On

Sung sướng với em điệp viên hàng cực đẹp

  • #1
  • #2
  • #3
  • Và dưới nước là cơn hoan lạc của cá tôm. Có lẽ đã đến lúc đi ngủ. Đâm ra nhiều người dần thờ ơ, e ngại.

    Nhưng dần dà tôi nhận ra rằng khi thực sự xảy ra cuộc chiến với những thế lực ti tiện thì gia đình, họ hàng, bè bạn, những người lâu nay không tham dự vào con đường của tôi (thực ra mỗi người đi con đường tuỳ khả năng của mình lại đâm hay hơn) sẽ sát cánh bên tôi. Này thì… đời người là hoa hồng héo-chỉ còn xơ lá với gai mòn… Mà có thể họ hiểu nhưng không áp dụng được vào thực tế: Bất cứ thằng con trai nào cũng coi mình là một thằng đàn ông ở những giá trị nhất định chứ không phải một đứa trẻ con hay một cậu bé.

    Và quyết định của tập đoàn kinh tế ấy có thể là quyết định của một con người nhỏ bé hay bị cảm khi ra mưa. Để chờ một sự thật tươi đẹp. Hơn nữa, bạn chẳng ăn đủ một lượng calo cần thiết để giấc ngủ được béo tốt.

    Chơi là hóa thân vào tất cả, sục sạo rong ruổi vào tất cả các ngóc ngách và góc cạnh khác của sự tồn tại và diệt vong. Mục đích viết sâu thẳm ban đầu của tôi dường không phải tìm đến nghệ thuật mà để giải quyết hai câu hỏi. Nhưng bạn không có nhiều cơ hội tự do như thế.

    Và khi ấy, nó làm người ta rung động nhiều hơn. Nhân vật đã xài gần hết dữ kiện hay ho. Và thế là nhiều người đói quyền con người sống trong cái thiện ác ngẫu nhiên.

    Và khi mọi người đang ôn thi thì bạn đang viết và đang chết. Và có lẽ ở trong trạng thái và hoàn cảnh này, nghĩa là có bệnh và dở dang việc, bạn hơi buồn thêm vì không thấy hào hứng cũng như khó hòa cùng niềm vui hiện tại của dân tộc. Ta không phải là tên sát nhân.

    Đôi mắt luôn nhìn thẳng nhưng chẳng nhìn vào ai cả. Bạn không phải là một tên hèn nhát, một kẻ lười biếng. Vì thế, bạn chỉ chơi với chúng thôi.

    Nghệ thuật, nghệ thuật mà làm gì khi mà bạn chẳng có mấy thiện cảm với từ nghệ thuật? Thật ra, cảm giác về khái niệm nghệ thuật thực chất trong bạn chỉ đơn giản là những tầm cao. Nhưng bạn muốn xin lỗi trước cho sự ngộ nhận và quảng cáo láo làm mất thời gian độc giả dành cho những cái hay ho khác nếu tác phẩm dở. Ta chỉ muốn trước tiên là qua cơn mệt này.

    Đừng nhầm bạn với tôi. Nó cấm đoán những cảm giác yếu ớt, sợ hãi, lo lắng, căm ghét, ham muốn… tự nhiên phải đến. Ta ghét phải gây phiền nhiễu đến những ai lúc nào cũng lo bị làm phiền.

    Nước mắt ơi! Hóa ra mày chẳng cạn bao giờ. Hai nhà này nếu chân chính có khi chỉ là một. Từ phòng thị trường, chạy đi photo, dịch một số thư từ tài liệu, ngồi rỗi hơi vì không biết làm gì hoặc làm những việc mình chả hứng thú gì… tôi nhảy xuống xưởng sản xuất, có những kỷ niệm khó quên… rồi tót lên phòng thiết kế.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap