Tôi đã nói tốt hơn và thành công hơn trong suốt buổi tối hôm đó. Liệu tôi có nói điều gì không phải hay không? Tôi cố trấn tĩnh và tự nhủ hãy tự tin lên, cứ nói những gì mà mình nghĩ lúc đó. Nhưng giờ đây khi nói Miễn bình luận, người ta sẽ nghĩ ngay rằng bạn có vấn đề.
Là một trong những nhân vật nổi tiếng ở Washington, hôm nọ anh được mời đến nói tại bữa tiệc Bnai Brith của cộng đồng Do Thái (Shirley vốn là người Do Thái Orthodox). Trong ký ức của tôi, Bob luôn là một con người lịch lãm, tài ba và có óc khôi hài. Các thính giả tội nghiệp của tôi lại nghe những tiếng kêu la, tiếng kính vỡ loảng xoảng, lại tiếp tục thắc mắc.
Nếu bạn là một cô gái, bạn vẫn có thể tha hồ trò chuyện với các anh bạn ở một bữa tiệc thân mật. Giả sử là khán giả của họ, bạn sẽ nghĩ gì? Rất nhiều ông chủ sẽ đánh giá thấp nếu bạn làm như thế.
Trời ạ, văn phong thẳng thắn kết hợp với vài ly rượu thì điều gì sẽ xảy ra đây? Người say thì nào có điều khiển được lời nói của mình… Tôi lo chương trình sẽ bị thất bại. Câu trả lời của Quayle lập tức khiến tất cả chúng tôi… dựng đứng cả lên! Trời ạ, đây là một người trợ lực đầy bảo thủ của tổng thống Bush, một phát ngôn của đảng Cộng Hòa vốn dĩ rất dị ứng với vấn đề xã hội này, và dĩ nhiên là luôn luôn phản đối! Thế mà ông ấy nói sẽ đồng ý nếu con gái cưng muốn đi phá thai!? Nói như thế thì chẳng khác nào nện búa tạ vào bàn tròn đàm phán, như muốn triệt hạ đối phương vậy.
Có lần một phóng viên hỏi John về cú chặn bóng thất bại trong trận đấu ở Orioles tối hôm đó. Tôi chưa bao giờ phỏng vấn John Wayne, nhưng Mitchum thì tôi được nói chuyện rồi. Vấn đề là ở chỗ, nếu bạn không lắng nghe người ta nói thì người ta cũng đâu có nghe bạn nói.
Ai từng trò chuyện với tôi chỉ trong vài phút đều biết ít nhất hai điều về tôi: 1/ Tôi đến từ Brooklyn, và 2/ Tôi là người Do Thái. Tôi thích gặp gỡ những phụ nữ trẻ trung. Điều này chỉ làm phí thời gian của cô ấy và cả của bạn nữa.
Hoặc người ta sẽ nhăn trán nhíu mày mãi trong cuộc nói chuyện. Tại sao anh ấy có thể làm cho mọi người cười mà không phải là tôi hay là bạn? Vì Rickles đã biến sự khôi hài thành bản năng thấm sâu vào máu thịt. Bạn có thấy phiền khi phải nghe một cú điện thoại dài những hai mươi phút trong lúc bạn đang bận túi bụi? Bạn có lúng túng khi ông chủ của bạn không đi thẳng vào vấn đề mà cứ lòng vòng trước khi đưa ra phán quyết?
Rốt cục thì anh sẽ nói về đề tài gì? Chúng tôi cần biết để in ngay bây giờ. Cuối ngày hôm đó, Jack chạy ào về nhà để đưa cho mẹ không chỉ 2,5 đôla trả hóa đơn tiền điện thoại, mà là món tiền huê hồng tới những 24,5 đôla. Rồi ông liếc xuống bàn, vô tình thấy dòng chữ: Kings Wholesale Liquors trên một cuốn sách quảng cáo, Marshall reo lên: A ha, Larry King! Anh nghĩ thế nào?
Sau đó khóa chặt của lại và bắt đầu nói, nói và nói. Nhưng nếu làm hỏng việc gì thì khó khăn đây. Tôi nghĩ cách hỏi này không có gì là sai cả.
Trong một căn phòng ồn ào náo nhiệt, dù giọng nói của bạn lớn cỡ nào cũng sẽ bị lấn át đi. Nó tìm hiểu tất cả những việc xung quanh anh… Đơn giản chỉ nên nói: Chiếc váy này đẹp đấy! là tốt nhất.