Cứ thế, nó sẽ tạo nên một vòng tròn khép kín và tiến triển vô cùng hiệu quả, giúp mang lại cho mọi người niềm vui và động lực trong công việc. Công việc thuận lợi, cuộc sống hạnh phúc - mọi thứ có vẻ như rất suôn sẻ đối với họ. Từ hôm đó và cho đến suốt cả tuần ấy, tối nào James cũng rời văn phòng sớm hơn thường lệ một tiếng đồng hồ.
Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa. Lần này, trước khi tới văn phòng của Jones, James rẽ sang quán cà phê Starbuck's để mua hai ly Americano và hai chiếc bánh nướng. Anh thật sự cảm thấy nhẹ nhàng và vô cùng thảnh thơi.
Cô ấy chỉ đáp gọn lỏn: "Ổn cả". Nghe thấy thế tớ cũng cảm thấy an tâm. - Cậu có rảnh không?
Nếu anh hỏi lại cho rõ có làm sếp đánh giá thấp năng lực của mình không? Trong giây lát, James chợt thấu hiểu tâm trạng trước đây của các nhân viên cấp dưới mỗi khi được anh giao việc. Hồi đó, sau vụ việc với Jennifer mà tớ đã kể, tớ làm việc với Jennifer rất tốt, cho đến khi tớ giao cho cô ấy dự án Simpson. Và nhờ thế, sự việc đã không đến nỗi khó khăn thế này.
Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng. - Tớ hiểu rồi, - James đồng ý. Nếu có điểm nào còn vướng mắc, mọi người cởi mở bàn bạc, trao đổi với nhau cho đến khi tất cả được thông suốt.
Nhưng càng về cuối tuần, khó khăn cốt lõi càng hiện ra rõ rệt. Thói quen nghiện cà phê nhằm chống lại tình trạng căng thẳng liên tục trong công việc khiến anh vô cùng đuối sức và rất hay bực bội, cáu kỉnh. Trong bữa cơm cuối tuần, vợ anh thắc mắc không hiểu vì sao mọi chuyện lại thay đổi tốt đẹp đến thế.
Câu chuyện của Jones giúp anh học được rất nhiều điều, không chỉ từ những sai lầm của bản thân mình mà còn cả từ những sai lầm của Jones. - Theo tớ biết thì bộ phận của cậu lúc nào cũng hoàn thành tốt công việc. Anh xác định rõ những yêu cầu của mình.
khó cộng tác với các nhân viên của mình. - Không đơn giản đâu. Anh cũng không quên xác định rõ thời hạn hoàn thành dựa vào quỹ thời gian tương ứng.
Kể từ lúc bước vào phòng, anh luôn tránh nhìn James. - Thôi cậu khỏi ngồi, tôi chỉ nói nhanh thôi. James bất giác mỉm cười khi nhớ lại một buổi sáng nọ, Jason đến phòng của anh thật sớm chỉ để nói với anh rằng, "càng ngày tôi càng cảm thấy bộ phận của chúng ta thật sự là một tập thể gắn bó, còn bản thân tôi nhận thấy rằng mình cũng là một thành viên có những đóng góp tích cực".
Những việc đó có thể sẽ rất khó thực hiện. Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu. Jessica có thể làm được thì bây giờ cô ấy vẫn có thể hoàn thành việc này.