Cái cảm giác rằng mình là một nạn nhân, một người bị lừa, một người không may mắn thì cũng chẳng hay ho gì nhưng ít ra nó cũng giúp họ cảm thấy phần nào nhẹ nhõm hơn. Anh đứng thẫn thờ ra đó mà suy nghĩ. Mười lăm năm gần đây tôi đã phải cố gắng hết sức để có thể sống được qua ngày.
Tôi sẽ gặp lại anh ở thị trấn. Số phận chỉ mỉm cười với những ai may mắn được nó chọn. - Mình đã có đất rồi, bây giờ mình cần biết mảnh đất đó cần bao nhiêu nước thì đủ.
Một số khác thì không. - Bởi vì hồ của ta không có sự lưu thông. Sid nhận thấy rằng cái mà bà thiếu lại chính là cái mà chàng đang cần: một dòng suối.
Cúi đầu, im lặng không dám nhìn vào Merlin, Nott xấu hổ quay đầu lặng lẽ bỏ đi. - Có lẽ ở tuổi sáu mươi như thế này thì chẳng còn ai lại muốn nghe kể chuyện cổ tích nữa, tuy nhiên tôi nghĩ chúng ta không quá già đến nỗi không còn cần nghe một câu chuyện hữu ích nữa. Bà ta có một sắc đẹp mê hồn.
Đám lá ấy mơn man thật nhẹ bàn tay ông như muốn mời gọi sự chú ýcủa ông. Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt. Dù cho khu rừng Mê Hoặc là vô cùng rộng lớn nhưng ta muốn tìm ra nó, ta biết những người có thể giúp được ta.
Tôi làm việc hầu như không nghỉ, ngày cũng như đêm lẫn cuối tuần và ngày nghỉ. Họ không được lãng phí thời gian. Thế nhưng chẳng ai có thể đưa ra cho chàng một câu trả lời thỏa đáng.
Giờ anh có nên tiếp tục ở lại nữa hay không? Ý nghĩ bỏ cuộc bắt đầu nhen nhúm trong đầu Nott. Bất cứ cái cây nào cũng sẽ rất vui mừng nếu ngươi làm điều đó cho nó. - Tôi không còn biết phải làm gì nữa.
Sự phấn khích dâng cao trong các hiệp sĩ. Max đã đi rồi nhưng Jim vẫn còn ngồi đó trên chiếc ghế đá công viên với dôi chân trần trên đám cỏmượt mọc đầy những cây bốn lá xanh rì,lòng thanh thản, nhẹ nhàng. Tất cả các cư dân của khu rừng Mê Hoặc đều nhận thấy và theo dõi sự hiện diện của hai kẻ xa lạ vừa mới xâm nhập vào đây.
Cơ thể bà được tạo thành bởi một làn nước trong vắt mà ta có thể nhìn xuyên thấu qua được. Đơn giản là bởi vì loại cây đó không thể mọc ở đây được, thế thôi. Anh không thể nhận ra rằng mình cần phải làm một cái gì đó, vì thế Nott trở nên vô cùng khốn khổ.
Tiếng thì thầm nổi lên khắp nơi. Tôi vẫn nhớ cậu, dù ngần ấy thời gian đã qua. trong vườn hoa của lâu đài của Merlin.