000 năm, những người Sumerite đã từng sống tại Babylon. Ông hỏi các vị đại thần trong triều về nguyên nhân dẫn đến tình trạng kiệt quệ của quốc gia. – Sharru Nada nhận định.
- Tôi xin tỏ lòng kính phục bạn! Bạn đã không ngần ngại nói một cách thẳng thắn đến vấn đề đó. - Ngày hôm nay có bao nhiêu người trong số các bạn mang túi tiền xẹp lép? Sau cùng, khi ông đã thành thạo công việc nướng bánh, ông ấy đã dạy cho ông biết cách làm bánh mật ong.
Nhưng nếu họ vay tiền vì gặp tình huống ngặt nghèo, khốn khổ, tôi khuyên anh cần phải hết sức thận trọng. Mặc dù sử dụng ngôn ngữ của các bạn không thành thạo lắm, nhưng tôi rất muốn gọi đúng tên người bạn thương gia vừa rồi. Sáng mai, tôi sẽ bảo rằng cậu đã ăn cắp hai con lạc đà và chạy trốn trong lúc tôi đi thăm mẹ tôi ốm.
Anh ta nói xong và nhắm mắt ngủ. Dabasir nói với Kauskor, người chủ tiệm, đang nở nụ cười tươi rói trên môi: Tôi mua dê, cừu rồi xẻ thịt đem ra chợ bán, còn da thì bán cho những người làm giày dép.
Nghe đến đây, người mẹ lặng lẽ lau hai hàng nước mắt chảy xuống trên đôi gò má. Đã hơn nửa cuộc đời làm lụng vất vả và khổ nhọc, chính anh - người bạn thân mến nhất của tôi - vẫn chỉ có cái túi rỗng không và đã lên tiếng mượn tôi hai đồng bạc nhỏ nhoi. Họ làm gì để trở nên giàu có? Sự giàu có tự đến hay mình phải đi tìm nó?.
Đó là một công việc rất nặng nhọc và không có đường sống sót để trở về đ Ông rất muốn có những bộ lông như thế để dệt thảm. Tuy nhiên, nếu anh muốn giữ năm mươi đồng tiền vàng đó thì phải thật kín đáo và cẩn thận.
Ông Nana-naid, chủ mới của ông, đã dạy cho ông cách giã lúa mì trong cối đá, rồi đến cách đốt lửa trong lò và cách nghiền hạt mè cho thật nhỏ để làm bánh mật ong. Câu chuyện ban nãy tôi kể cho các bạn nghe chỉ là một trong những câu chuyện mà tôi đã từng trải qua, cho thấy bản thân tôi cũng đã bỏ lỡ rất nhiều cơ hội tốt trong cuộc đời mình. "Ngày ấy, tôi vẫn còn rất trẻ và đi làm thuê giống như các anh.
Tuy nhiên, chẳng bao lâu sau con lại học được bài học thứ hai, cũng cay đắng không kém bài học thứ nhất. Tôi đã dùng những lời lẽ khôn ngoan để phân tích cho bà ấy hiểu, nhưng lại bị bà ta mắng cho một trận. Đây chính là phương thức chữa trị thứ ba: “Mỗi một đồng bạc ví như một tên nô lệ làm việc chăm chỉ cho bạn.
Nếu con tỏ ra là người biết sử dụng tiền bạc một cách xứng đáng, cha sẽ cho con kế thừa toàn bộ tài sản của cha. Bà không ngờ đứa con trai của mình đã phải chịu nhiều khổ cực, vất vả như thế. Thật ra, vàng chỉ dành cho những người nào biết quy luật của nó và tôn trọng các quy luật đó.
hãy trả tiền cho chính cháu trước tiên. Điều này khiến cho tôi thích thú và tập trung nỗ lực làm việc nhiều hơn. Cháu cũng đã mua cho mình một cái áo lễ nhung màu tím.