Dù đôi khi như leo cột mỡ. Tất cả mãi mãi là tất cả. Bác thì biết bạn viết nhưng chưa đọc gì bạn viết cả.
Ai ai cũng cần có môi trường để kiếm cơm. Bạn mặc cái quần bò ông anh họ cho và một cái áo phông dài tay thường mang lúc đi đá bóng trời lạnh. Bác gái nín cười làm ra vẻ nghiêm trang: Ầy! Láo nào! Chưa ai làm được bác trai bỏ thuốc.
Điểm Văn trúng tủ nhưng cũng hơi bất ngờ. Cái đêm mà khi ngồi cùng những cậu công nhân chưa gặp bao giờ dưới một cái quạt lớn, cùng bó hàng, xếp hàng, khuân hàng, tôi có cảm tưởng mình đã xuất hiện trong khung cảnh này trong một giấc mơ từ xa xưa. Điều đó làm tôi phần nào yên tâm.
Hơi bị xịn, tiền triệu đấy. Nhất là một khuôn mặt cũ. Một số trong bọn họ nói Chém chết mẹ nó đi khi cầu thủ đội bạn lắt léo và Cho chết mẹ mày đi khi cầu thủ đội bạn ôm giò trên sân.
Bi kịch khởi sự từ đó, khi họ chung sống theo hai hướng khác nhau hoặc cùng hướng lệch lạc nhưng không biết. Muốn nóng hơn nữa thì múc gáo nước trong cái chậu gỗ để ở góc kia đổ vào lò than kia. Em sẽ kể cho nó về cuộc tình của em.
Chiều nay, chị út và cô bạn rủ vào chợ ăn bánh rán với cả chè. Thử hòa vào họ, hiểu họ, phê phán cũng như cảm thông với họ. Nhà văn ngước lên và thấy đôi mắt đầm ấm của vợ.
Đôi khi những sự quá muộn làm đời sống trở nên vô nghĩa. Tôi đang lưu thông với vận tốc bằng không. Tôi cũng tưởng mình đùa.
Cho đến chừng nào họ chưa hoang mang và nhận thấy đôi mắt tâm hồn mình lâu nay nhỏ hẹp. Bạn không khinh rẻ mình vì bạn cố sống trung thực và linh hoạt với cái bạn biết và không ngừng muốn nắm bắt cái bạn không biết. Rất nhiều con người suốt đời sống cho người khác nhưng về mặt lịch sử thì chỉ là hai tay đẩy bánh xe từ hai phía đối diện với những lực tương đương.
Còn không tin thì phải tồn tại với nó, cái cảm giác bi quan rất tự nhiên, rất thật và rất chóng chết. Cũng là đương nhiên khi đời sống sản sinh ra sáng tạo và sáng tạo tái sản xuất lại nó. Cuối cùng trả lời Vâng là hợp nhất.
Điều này rất dễ hiểu và càng dễ hiểu hơn khi đây đang là thời đại của sức mạnh trí tuệ. Nàng cười buồn: Nhịp đập trái tim anh. Và lại, vừa mất giấc mơ vừa thêm tội chống người thi hành công vụ.