Ngoài nước thì: Tôi không có chức năng với nội bộ của các anh. Dưới nhà, cháu giúp việc đang nấu ăn sáng. Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ.
Có những việc để cứu rỗi thời đại này thì đòi hỏi trong hàng ngũ người tài phải xuất hiện nhiều thiên tài, và trong hàng ngũ thiên tài phải xuất hiện siêu thiên tài. Em sẽ bế con hôn lên trán anh mỗi lúc anh bắt đầu sáng tác. Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem.
Trong thâm tâm, người ta có quyền tùy chọn thị trường cho sản phẩm sáng tạo. Bạn xem trận đấu với một sự thoải mái tương đối. Chứ không phải hắn leo lên giời.
Từ bé bạn đã khó chịu nhất với việc cứ bị sai đi mua thuốc lá mời khách trong khi lúc nào cũng bảo trẻ em đừng này đừng kia, cái này có hại, cái kia có hại. Bao giờ cũng phải có vật thí mạng, làm đuốc sống châm lửa cho cuộc đấu tranh cho quyền sống, quyền làm người. Vừa là chị họ, vừa là sếp của tôi.
Mà dù có biện chứng ảo giác nhiều khi thật hơn thật thì bạn vẫn tin vào tính chân thật của đời sống. Tôi chỉ muốn gỡ ra khỏi chuyện này càng nhanh càng tốt. Cái gì đời lấy đi, cứ để đời lấy đi.
Khi nó ngừng chứng minh, những đứa trẻ bất hạnh không được nuôi dưỡng trong tình thương như những kẻ có tài nhưng ác kia, ngày một nhiều. Nhưng cảm giác mâu thuẫn này cũng tương tự như tôi mặc cảm phản bội khi vượt qua những chuẩn mực đạo đức vô lí nhưng từng chung sống với mình và từng là mình. Phỉ nhổ đạo đức giả là chơi.
Cái mà những gã chủ chó không đủ khả năng cắn hết. Bàn tay kia cũng không phải của nàng. Tóm lại, biết mình sẽ không ân hận nhưng vẫn còn chút cảm giác muốn nói một lời xin lỗi trong lúc này.
Còn em thì cứ thương hại anh, giả vờ như mình là một cô nai vàng ngơ ngác. Ngồi giữa không khí thanh bình của cuộc giải lao. Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân.
Bác không biết gì về vi tính nhưng cầm tập bản thảo trên tay hay nhét nó vào giữa một cuốn sách giáo khoa rồi gõ, khi bác hoặc bác trai hoặc chị út đến gần là gập vào, mở cửa sổ khác với nội dung học tập không phải là giải pháp an toàn. Những thứ chưa đến ấy đem lại biết bao nhiêu khoái cảm. Nhưng thế giới của nghệ thuật, của thể thao và của những gì có vẻ không đem lại lợi ích tức thời thì đã thui chột.
Quãng thời gian mà những hành động của bố đem lại nhiều thất vọng có lẽ là thời điểm khủng hoảng trong công việc, trong gia đình trộn vào cả những cơn đau. Và tiếp tục động não để vờn mình một cách thi vị nhất. Chẳng là đang thu thập tư liệu cho câu chuyện này.