Họ cũng cần lòng hy sinh của bác lắm. Nhưng dù có ông nào bảo đời thực ảo khôn lường, sướng có khi là khổ, khổ có khi là sướng, mới có khi là cũ, cũ có khi là mới, xã hội nào mà chả như xã hội nào, cải tạo mà làm gì thì kệ cha ông ta. Có một thời, sau mỗi câu nói, bố đều đệm thành quen câu Khổ quá.
Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy. Và sắp tới sẽ lại rắc rối với chuyện học hành đây. Đó là một thực tế mà kẻ thiếu thực tế này nghĩ đến…
Cũng như tự tìm thấy động lực trong lúc động lực chưa tìm đến với mình. Thà tát mình còn hơn. Trận đấu quả thú vị hơn lần trước.
Vậy mà các chú lấy chúng tôi làm theo luật để bịt miệng tôi. Chấp nhận để tỏa sáng át đi vùng u tối đó. Bố sẽ không phải thấy bạn khi chưa già đã phải lặp lại hình ảnh tuổi già của bố: Niềm kiêu hãnh và sự hoang dã bị giết dần và bị nhào nặn dần bởi đời sống có quá nhiều sếp: Bố, họ hàng, cơ quan và nhiều dây thòng lọng nữa.
Trước khi đến nhà ông ta, tôi miễn cưỡng. Mà đâu cứ phải là tình yêu mới gần nhau được. Còn cái quần thì rộng thùng thình.
Cái mà bao đời nay, những nhà hiền triết, những anh hùng nhân ái, những nghệ sỹ tài hoa và cả những con người bình thường có tình yêu thương mãnh liệt đã truyền vào thời gian. Không có thời gian để sửa chửa. Nhưng điều mà tôi nhận ra trong đó là sự đề phòng, nghi hoặc và phủ đầu đối với thanh niên trong lòng các chú.
Cháu mai sau là chúa sợ vợ. Để có được một dòng suy nghĩ dù chỉ rất đơn giản, rất dễ dàng của tôi. Nhưng trong đêm, với đôi mắt mở thao láo, bạn còn cảm thấy độ vang của tiếng thét ấy.
Tán chuyện, ăn uống, đánh bài, trông xe. Ông Diểu tức giận giương súng. Dường trong mẹ luôn có khao khát về danh tiếng, với công việc mẹ lại đầy trách nhiệm nên mẹ luôn phải cố quá sức mình.
Nó cũng không thích tôi lắm. Sự không quá mê sáng tạo của hắn cũng có lí, mê quá chưa chắc xơ múi được gì. Hiện sinh hết thì còn gì là người.
Bắt đầu là đôi mắt nhắm luôn nhoi nhói, rồi đến cái đầu thật khó xác định trạng thái. Có một cái gì đó cản trở họ, chúng ta. Ông anh cứ kéo cửa vào, mãi không mở được, tôi nhẹ nhàng đẩy cửa ra.