- Thưa ông, thật lòng tôi không hiểu ý ông muốn nói gì? Vì sao ông lại bảo ông mới là người đã gây ra mọi chuyện. Khi chỉ còn lại một mình, James cảm thấy thật sự bối rối. Nhân viên của anh cũng thay đổi, họ chuyển từ thái độ vị kỷ cá nhân, trốn tránh công việc sang cởi mở và hòa đồng với tập thể hơn.
Phải chi lúc đó tôi nói rõ hơn thì có lẽ cậu đã đến gặp tôi trước khi có những quyết định sai lầm đó. "Tôi làm ông thất vọng ư?", cô ấy vừa nói vừa nhìn tớ như thể tớ vừa đánh đổ cà phê lên chiếc váy mới của cô ấy vậy. Mình phải làm điều gì đó, điều mà trước đây có thể mình chưa bao giờ làm.
Càng lớn, họ càng giống nhau như đúc, hệt như hai anh em sinh đôi, từ ngoại hình cho đến dáng điệu. Khi tổng kết, tớ thường trao đổi và chia sẻ suy nghĩ, cảm tưởng cũng như quan điểm của mình với các nhân viên về ba vấn đề đó. Nhưng đến hai ngày sau thì tớ không thể im lặng được nữa.
Và tôi đã nghe theo lời khuyên của họ. Đã đến lúc phải nghỉ ngơi một chút. Nhờ thế, bản thân các nhân viên của anh cũng tỏ ra phấn khích và tự tin hơn hẳn.
- Cậu nói cho tớ nghe đi, tớ đã sai ở điểm nào? Tớ đã phác thảo công việc rất rõ ràng cho Josh biết. Tớ gọi Jennifer vào văn phòng, dự định sẽ nói chuyện thẳng thắn với cô ấy. Bằng cách đó, ta sẽ cảm thấy tự tin hơn.
Và giờ về nhà của anh lại tùy thuộc vào mức độ hoàn tất những công việc quan trọng cần giải quyết trong ngày hoặc khối lượng công việc còn tồn đọng trong ngăn hồ sơ. Đối với Jessica, sau tất cả những nỗ lực mà cô đã đặt vào dự án này, đó là một điều vô cùng tệ hại. - Tôi biết tôi đã gây ra những rắc rối không mong muốn.
Đã đến lúc cần tìm đến Jones. Nhưng sau đó cậu vẫn có thể nói hết cho tớ nghe mà. - Vậy là cậu đã nói cho cô ấy biết.
Lạ thay, hai ông bố cũng là một đôi bạn tri kỷ. - Jones vừa nói vừa đưa thêm cho James dĩa rau trộn. "Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi.
Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Giờ thì tớ phải tốn thêm hai tuần nữa để làm lại mọi chuyện. - Nói đến đây, James liếc nhìn Jones và thấy anh đang gật gù mỉm cười.
Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! - Dĩ nhiên rồi? - Jack có vẻ hơi ngạc nhiên - Cậu thắc mắc gì nào? Tớ cũng đã xác định cụ thể thời gian hoàn thành công việc cho cậu ấy.