- Cậu nói đúng, cậu đã bỏ qua một thứ. - Đó là một dự án quan trọng và rất eo hẹp về mặt thời gian. Nhóm của James đã có quá nhiều khó khăn rồi, đặc biệt là vào lúc này, khi hy vọng đang lóe sáng trước mắt họ.
Và mọi việc tệ đến mức tất cả những gì anh muốn chỉ là nhanh chóng hoàn tất một ngày làm việc để có thể về nhà và lăn ra ngủ. - Lại có rắc rối rồi cậu ạ, - James nói ngay khi bước vào phòng của Jones. Chiều đến, anh thong thả lái xe về nhà khi trời hãy còn chưa tối hẳn.
Đến chiều chủ nhật, vợ chồng anh mời gia đình Jones sang thưởng thức buổi nướng thịt ngoài trời. Thậm chí vào ngày thứ bảy, anh còn có thời gian để đưa các con đến công viên chơi - một điều mà anh đã nhiều lần thất hứa với bọn trẻ. Tớ cũng đã yêu cầu cô ấy nhắc lại những điều tớ nói và cả hai đều nghĩ mọi chuyện sẽ ổn.
Chiều hôm đó, James quyết định gọi Josh vào phòng. Jones luôn giữ được vóc dáng cân đối, cơ thể khỏe khoắn nhờ thói quen chơi golf và chạy bộ đều đặn ba, bốn lần một tuần. "À phải rồi!", James vừa lẩm bẩm vừa viết thêm một ghi chú khác:
Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Khi đọc lại những điều mình đã viết trên bảng, James chợt nghĩ đến những vị giám đốc trong công ty - những người cũng có thể đang gặp phải khó khăn như anh. Thông qua các đồng nghiệp, James bắt đầu nhận ra một sự khác biệt giữa hai người - một điều trước giờ chưa hề xảy ra đối với hai anh em họ.
Trong khi đó, James lại cảm thấy mệt mỏi vô cùng khi nhìn xuống cái bụng ngày càng tròn trĩnh của mình. - Cậu có còn nhớ tâm trạng của cậu khi lần đầu đến gặp tớ để than vãn về những nỗi khốn khổ trong việc quản lý không? Theo tớ nghĩ thì khi ấy cậu không đủ kiên nhẫn để nghe hết một mạch những điều này! Nhất là cậu cũng chưa thể ứng dụng tất cả ngay được. Khi đã chuẩn bị xong, James gặp từng nhân viên để giao việc cho họ.
Cậu ta đã ra một quyết định không thuộc thẩm quyền của cậu ấy. Anh cầm lấy cây bút lông, rồi vừa huýt sáo vừa liệt kê ra những lợi ích có được nhờ ủy thác công việc hiệu quả. Và điều kỳ diệu hơn cả là hai cậu con trai đầu lòng của hai gia đình này đều ra đời vào cùng một ngày, trong cùng một bệnh viện, và hai bà mẹ đã nằm cạnh giường nhau!
Thậm chí, anh đã không dành thời gian cho vợ vào ngày sinh nhật của cô ấy. Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm. "Mình phải chấm dứt tình trạng kiệt quệ này! Mình phải thay đổi.
Giờ đây anh không còn phải chịu vô số những áp lực để có thể đảm đương những vai trò khác nhau trong cuộc sống. Chắc chắn họ sẽ được lợi rất nhiều nếu am hiểu về nghệ thuật quản lý này. - Nếu có điều gì cần chia sẻ với em thì đó là hãy cùng anh mừng cho cuộc sống của chúng ta sẽ ngày càng hạnh phúc hơn, vì anh đã biết được cách sắp xếp công việc thật tuyệt vời! Từ đây, công việc là niềm vui chứ không còn là gánh nặng nữa; anh sẽ có nhiều thời gian hơn để chăm sóc em và các con.
Thật ra, tớ nghĩ mọi chuyện diễn tiến rất thuận lợi. Đối với một người quản lý, không có lời khen ngợi nào có ý nghĩa hơn thế! Theo Jennifer, cô ấy chỉ làm những gì cần phải làm.