Cái bướu ở lưng lồi lên. Ba bố con cùng đi xem nhưng vé của bố ở khán đài khác. Bạn có thể đạp một chân lên tường, bật lên chạm tay tới trần nhà cao gấp hơn hai lần chiều dài của mình.
Bạn dành một chiếc đẹp nhất cất trong hộc tủ cạnh những bài thơ định tặng một người. Có lẽ cũng sắp qua một giai đoạn nữa rồi. Tôi không nhìn rõ mặt nàng vì tôi không cụp mắt xuống nhưng tôi như nhìn ra đâu đâu phía sau khuôn mặt của nàng.
Lại buồn, lại khổ nhiều hơn cần thiết. Chà, đây lại biến thành một cuộc thương lượng. Bởi chúng còn huỷ hoại khiếp hơn cả âm thanh.
18 tuổi là được tự do. Rất nhiều ngọn nến âm thầm trong bóng tối chờ những ngọn lửa đầu tiên. Tôi cứ mãi im lặng nhìn vào trang sách.
Máy tập cơ bụng, cơ ngực, cơ chân, cơ tay. Đầu mùa có đợt rét lạ, hoa tàn hết. Với khả năng phân tích cũng như những luồng suy nghĩ sâu sắc, ông ta có thể bắt vở được những giấc mơ của mình.
Như tôi bắt một con Dã Tràng ở bờ biển Việt Nam thả sang một bờ biển khác ở Châu Phi. Ví dụ như dùng khi lúc anh họ kể về bạn trong bữa cơm: Anh em nhà thằng này cứ tắm xong là lấy quần áo sạch lau người, mà khăn tắm thì có. Nhưng giấc mơ không phải lúc nào cũng tử tế, ngây thơ.
Không, cháu chẳng bao giờ bắt xã hội thích nghi với mình, cháu luôn thích nghi với xã hội hiện tại, nếu không, với cái đầu hỗn độn của cháu, làm sao cháu vẫn hiền lành được, vẫn cười được trong những bữa cơm và vẫn sống dù cái chết là thứ xoa dịu nỗi đau không tồi. Họ muốn sống một đời sống bình thường và muốn bạn cũng sống thế. Hôm trước tôi khóc, hôm sau tôi đốt.
Và sưởi ấm ta bằng những giọt nước mắt không lời. Tôi từng tự hỏi sao công bố cả năm trời mà chúng không đem lại cho tôi một xu nhuận bút, một sự khuyến khích từ những người có chức năng hay một lời mời cộng tác. Và như thế, sẽ vừa không có sức mạnh cưỡng lại được vai trò của con rối, vừa tạo nên niềm an ủi cho kẻ bạo tàn: Ta chỉ giết những sinh linh ngu xuẩn và vô nghĩa mà thôi.
Bên phải cái giá cắm bút là hộp C sủi, sách giáo khoa, sách danh ngôn, truyện chữ, truyện tranh, báo, bộ tú lơ khơ, hai cái kính, một cái nằm ngửa nhìn ra giàn gấc, một cái nằm sấp nhìn vào giường. Bác chọn đội đỏ mất rồi, cháu chọn đội xanh vậy. Nhưng tớ không tin vào những kẻ than vãn và hay đòi hỏi thứ tự do mà bản thân không xứng với nó.
Có người cười toe toét. Lúc đó, tôi trống rỗng. (Cái ý tưởng trước đó là con mèo trong tivi câu cá trong bồn đời).