Chúng ta vừa kết thúc thế kỷ 20 và chúng ta đã bước vào thế kỹ 21. Nhưng những lời giài thích của mẹ chỉ là vô ích khi ý tôi đã quyết và nhất là khi tôi nhận thấy rõ là cha tôi đâu có làm gì như mẹ tôi nói. Nhưng thay vì để tâm đến kinh nghiệm đau đớn này, ông quyết định tiếp tục nhắm tới mục tiêu của mình.
Đối với tiền bạc, chúng ta có những kết quả lẫn lộn. Nhiều người sẽ nói, "Đợi bao giờ có tiền tôi sẽ bố thí". Nhưng rồi nàng cũng bỏ anh và thế là anh đứng trên bờ vực thẳm.
Nhưng nếu việc thay đổi ngôn từ làm bạn cắt đứt kiểu mẫu cảm xúc thông thường của bạn, thì mọi sự thay đổi đấy. Bạn sẽ cảm thấy rất ngớ ngẩn, nhưng chính cử động này của cơ thể bạn sẽ kích động não của bạn để khiến sự liên tưởng tới niềm vui trở thành tập quán nơi bạn. Đó là những con người mang tâm trạng bi quan.
Kinh nghiệm của anh đã cống hiến cho họ mẫu gương đủ vững vàng để tạo nên nơi họ niềm tin chắc chắn rằng chính họ cũng có khả năng làm"điều không thể". Nếu một người trải qua một thảm kịch-bị lạm dụng hồi còn bé, bị hãm hiếp, bị mất người thân, thiếu lòng tự tin-rõ ràng người này sẽ tiếp tục chịu đau khổ cho tới khi những cảm giác mà họ gắng liền với những sự kiện bi thương kia thay đổi. Làm cách nào thay đổi hoàn cảnh chung quanh khi chúng ta đang bị cuốn vào sức mạnh cuồng nộ của dòng sông? Hoặc là chúng ta cứ thả cả hai mái chèo xuống nước rồi bắt đầu chèo như như điên dại về một hướng khác, hay chúng ta quyết định có một kế hoạch ngay từ đầu.
Nếu bạn tin rằng chúng ta đang sống trong một thế giới nghèo về nguồn lực - trong thế giới này chỉ có tiền bạc, thời giờ, tình yêu là dư dật - bạn sẽ luôn luôn sống trong sự sợ hãi là mình không bao giờ có đủ. Bạn hãy nhớ đến sức mạnh đòn bẩy. Cuộc đời tôi sẽ tết đẹp hơn, trong vòng hai, ba, bốn, hay năm năm nữa.
Xử lý trước tiên việc quan trọng nhất trong danh sách và tiếp tục có hành động cho tới khi bạn thành thào. Bạn nên nhớ rằng, khi phản ứng lại bất cứ điều gì xảy ra trong cuộc đời, trí óc của chúng ta đánh giá sự việc đó bằng câu hỏi, "Điều gì đang xảy ra? Ý nghĩa của tình huống này là gì? Nó có nghĩa là đau khổ hay sung sướng? Tôi có thể làm gì để tránh đau khổ, hay để đạt sự vui sướng?" Trong tiến trình đặt câu hỏi này, các câu hỏi quen thuộc của bạn có một vai trò quan trọng. Tình trạng cảm xúc bạn đang có lại ảnh hưởng ngược lại trên cơ thể bạn và thế là bắt đầu một cái vòng lặp vô tận.
Để kích thích suy nghĩ của bạn về cách bạn làm cho Hệ thống chủ đạo của bạn hoạt động hiệu quả, bạn hãy trả lời những câu hỏi sau đây: Và tôi cũng bắt đầu nhận ra rằng việc suy nghĩ tự nó cũng không là gì khác hơn là tiến trình hỏi và trả lời những câu hỏi. Những cơn ác mộng khủng khiếp nhất cũng không thể làm anh ta quen được với cái cảnh cả gia đình mình bị bắn ngay trước mắt mình.
Nó có thể trở thành thái độ tự mãn cố hữu của bạn. Khi thu nhập sa sút, họ thường có những đòi hỏi to lớn mà họ không đáp ứng nổi, thế là họ mất trắng tay. Nếu bạn quyết định thật sự, bạn có thể làm hầu như bất cứ việc gì.
Thành công hay thất bại không phải là những kinh nghiệm có được một sớm một chiều. Niềm say mê và tin tưởng của ông đã được tưởng thưởng, vì ông biết điều mình muốn, hành động, nhận ra điều gì có tác dụng và liên tục thay đổi phương pháp cho tới khi đạt được mục tiêu mong muốn. Tôi nghĩ tôi sắp bị suy sụp.
Điều quan trọng là những dịp bất ngờ này phải là bất ngờ thật, không thể đoán trước, nếu không nó sẽ lại trở nên quen thuộc và vô hiệu. Nếu bạn quyết định chọn những câu hỏi này, chúng cũng sẽ có tác dụng đối với bạn như vậy. Cháu nói cho chú biết mấy hôm nay cháu đang học cái gì?"