Anh ấy vui vẻ đáp lại: “Đó là gì vậy?”. Để tôi giới thiệu với bạn Định luật về Thu nhập. Điều đó khiến tôi thán phục.
Còn người nghèo thì sao? Họ vẫn “đang chuẩn bị để sẵn sàng!”. Hai người trò chuyện về bản hợp đồng đóng phim mà Halle nhận được - một trong những hợp đồng đóng phim lớn nhất trong lịch sử dành cho một nữ diễn viên với số tiền lên đến 20 triệu đô-la. Cuối cùng, tôi tự nói với mình: “Tu luyện thế đủ rồi, hãy đưa chúng vào thử nghiệm”.
Nhưng không hẳn là thế! Dù là người sáng suốt nhất thì trung bình mỗi ngày chúng ta cũng chỉ có một vài sự chọn lựa phản ánh đúng chúng không có tầm quan trọng và ý nghĩa hơn là những gì bạn gắn cho chúng. Tôi kéo tấm kính trần cho sáng và để ý thấy bốn gã bụi bặm ngồi trong thùng chiếc xe tải đang chạy ngay phía sau tôi.
Tuy nhiên, nếu chỉ đọc không thôi thì chưa đủ để tạo nên sự thay đổi như bạn mong chờ. Cho dù các ý kiến của tôi không hề tạo ra sự khác biệt nào cho tài sản hay hạnh phúc của Halle, nhưng chúng thật sự tạo ra sự khác biệt đối với tài sản và hạnh phúc của tôi. Nhân tiện, khi bạn đọc đoạn trên, nếu có tiếng nói nhỏ thì thầm trong đầu bạn rằng “người giàu không quan tâm đến việc tuân theo pháp lý, đạo lý và luân lý”, thì bạn nhất định đang làm việc đúng là đọc quyển sách này.
Nhiều người lập kế hoạch tài chính trong tâm thức nhưng chỉ hướng đến việc tiêu xài. Bộ hồ sơ “Khi bạn đang nợ nần, đừng mua bất cứ cái gì nữa” chưa bao giờ được cài đặt trong đầu cô và nó không tồn tại, có nghĩa là khả năng lựa chọn đó không phải một phương án để cân nhắc. Đúng vậy, sẽ rất tuyệt nếu bạn có thể kiếm sống với tư cách là Hoa hậu Phong cách.
Bạn đã bao giờ nghe chuyện về những người phát tài nhanh chóng chưa? Bạn có để ý một số người từng sở hữu rất nhiều tiền của nhưng rồi lại trở nên trắng tay, hay có người dường như đã có những cơ hội tuyệt vời nhưng chính họ đã để cho các cơ hội đó tuột khỏi kẽ tay? Nếu chỉ quan sát từ bên ngoài thì những thất bại ấy có vẻ như chỉ là điều không may vì sự thoái trào của kinh tế hay do một đối tác không nghiêm chỉnh, đại loại thế. Mặc dù phần lớn chúng ta không thích công nhận điều này, nhưng đó hoàn toàn là sự thật trần trụi trong câu châm ngôn cổ: “Quả táo không rơi quá xa gốc cây táo”. Người giàu bắt tiền phải phục vụ mình.
Tôi hỏi cô ta, vậy tôi sẽ nhận lại được những gì xứng với 4. Theo định nghĩa thì lời tuyên bố cũng là mang tính nghi thức. (Tôi đoán bạn có thể làm như vậy, nếu bạn đúng là một “nạn nhân” tốt).
Người giàu có và thành đạt là những người có thiên hướng tìm giải pháp: Họ dành thời gian và năng lượng để vạch chiến lược và lên kế hoạch xử trí những thách thức có thể nảy sinh, đồng thời tạo ra các “hệ thống phòng vệ” nhằm đảm bảo rắc rối đó không xảy ra một lần nữa. “Hữu xạ tự nhiên hương” – họ biện bạch như vậy. Sự việc này tựa như một cơn mưa và “trút nước” lên bất cứ người nào chẳng may lại có mặt tại đấy.
Đó mới thực sự là điều kinh khủng. Bạn có sẵn sàng làm việc 16 giờ một ngày? Người giàu sẵn sàng làm thế đấy. Để xác định tổng tài sản, bạn hãy cộng giá trị tất cả những tài sản mà bạn có bao gồm tiền mặt và các khoản đầu tư như cổ phần, trái phiếu, bất động sản, giá trị hiện tại của doanh nghiệp của bạn (nếu có), giá trị ngôi nhà bạn đang ở nếu bạn là chủ sở hữu, rồi sau đó đem trừ đi toàn bộ các khoản nợ của bạn.
Cuối cùng, nhu cầu tìm kiếm niềm vui sẽ lên tiếng: “Tôi chịu đựng thế đủ rồi. Nói cách khác là bạn đừng dành hết thì giờ chỉ để làm mỗi một việc là “chữa cháy”. Những ai đoan chắc rằng cho đi tốt hơn nhận về đều rất kém môn toán: Đối với mỗi người cho luôn phải có một người nhận, và với mỗi người nhận bao giờ cũng phải có một người cho đi.