Thị trường lao động đã khác trong cấu trúc và khả năng luân chuyển của nó. Logo CTRCo đã trở thành cái chậu bé nhỏ hoặc là một cái lồng chật chội và loằng ngoằng. Đưa các nhà máy thời chiến vào sản xuất và chiếm lĩnh thị trường hậu chiến ngay lập tức là quyết định khác biệt của Watson.
Đến lượt Gerstner, nhà quản lý này đã chi đến con số kỷ lục là 25% chi tiêu cho nghiên cứu và phát triển. Cấp dưới càng ngạc nhiên hơn khi ông không chỉ ra tầm nhìn mà mọi người chờ đợi, đó là chọn máy tính để đưa CTR trở nên vĩ đại. Viện Aspen của Mỹ cho biết hiện thời,
Đó là hội nghị và là dịp lễ lạt lớn nhất trong năm của IBM. Màu sắc công nghiệp hồi đầu thế kỷ XX có một sức hút mãnh liệt với phần lớn thanh niên. Ông cũng làm ủy viên ban quản trị của Đại học Columbia và trường Cao đẳng Lafayette trong nhiều năm.
Thật ra cái tên nó rất dài: Máy tính điều khiển chuỗi tự động Mark I (Automatic Sequence Controlled Calculator Mark I). Khi chịu học hỏi không ngừng thì người ta khó mà kiêu ngạo. Họ sẽ thi đấu hàng chục trò chơi, bao gồm cả bắn súng và bóng chày.
Chuyện gì vậy? Bởi vì IBM đã bị nợ nần chồng chất trong khoảng ba năm đầu của thập niên 1990, cho nên nếu có lời thì nợ vẫn còn như thường. Thay vì tìm cách trút bỏ gánh nặng, ông đã xem đó là một điều kiện sẵn có để làm điều tiếp theo. Nhưng trước khi họ làm đám cưới và cùng nhau đi hết cuộc đời
Đó làlý do nhiều người đã điên đầu vì những thất bạitriền miên của cha. Các nhà máy đóng cửa như một phản ứng thường thấy. Nếu thua, IBM sẽ mất tất cả và công lao suốt một đời người gian truân và kiêu hãnh của Watson sẽ tan thành mây khói.
IBM đứng ngoài cuộc cách mạng lớn nhất trong lịch sử công nghệ của loài người là Internet. Tom đã cố chống cự người cha sắt đá của mình. Đó là quyết sách làm cho Watson vui sướng, vừa với tư cách người cha vừa với tư cách nhà sáng lập doanh nghiệp IBM.
Một trong những việc làm quan trọng nhất của ông là kết Một cái máy bằng nhựa? Watson nhấn mạnh, có vẻ như ông cáu với từ bộ phận của nhân viên. Thời gian trôi qua là phòng thí nghiệm và
Tác giả Jeffrey Krames gọi đây là bước đi tạo ra một IBM hoàn toàn mới của Gerstner. Nhưng Watson con chưa có quyền lực gì ở đây. Cánh bán hàng rong cuối ngày thường tập trung ở quán rượu.
Không thấy ông trình bày gì về luận cứ khoa học của chính sách này nhưng có thể đoán được đó một cảm nhận về nhịp sống của con người, từ khi thức dậy cho đến Mặt trời lặn, cùng sự tính toán với những giờ nghỉ. Một ngày làm tám tiếng là một bước tiến nhân văn mà Watson áp dụng vào IBM. Bia và rượu vẫn tiếp tục có mặt trong các bữa ăn trưa trong suốt hai năm sau đó, kể cả khi Watson đã là chủ tịch công ty vào năm 1915.