Những người như các chú không nhiều nhưng lại hay gây ám ảnh. Muốn sớm đến chiều để chạy ra các sân bóng. Nàng quay xuống nhìn thẳng vào tôi.
Thế là trong đầu tôi loé lên ý nghĩ: Đốt! Tôi chạy lên nhà, mở tủ, lấy tập Mầm sống xuống. Với họ, viết không có tị ti nào là học. Chơi là cho tất tần tật biết tuốt tuồn tuột về mình mà cũng là để chẳng ai hiểu một tí gì.
Bạn đánh mất sự rung động trước sự vô tư ấy. Trên đầu hộp dầu cá là một con cá sấu lưng xanh bụng vàng mà mỗi lúc lên dây cót, nó đi cà giật và trông khá thật. Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì.
Bây giờ những kẻ cầu bơ cầu bất còn lương thiện ngủ đâu? Nó cũng không thích tôi lắm. Nhưng mà chắc là ra được thôi.
Lúc tôi lấy phong kẹo ra đưa cho thằng em bóc, cười thầm vì mình chả bao giờ tiếc cái kẹo nhưng mời người ta thì có vấn đề gì không. Mân mê hoài cuốn anbum. Cũng như với cuộc đời này.
(Cái ý tưởng trước đó là con mèo trong tivi câu cá trong bồn đời). Chỉ khổ chị sức yếu, suốt ngày ốm đau mà phải học tập liên miên. Công tắc ở đâu để mẹ tắt cho.
Biết chuyện này sẽ xảy ra những đến lúc thì cảm thấy khó xử. What I fell what I know never shine through what Ive known Bác ơi, có một điều mà những người từng trải như ông bà, các bác, các cô chú và cha mẹ cháu đều nhầm.
Tôi từng tự hỏi sao công bố cả năm trời mà chúng không đem lại cho tôi một xu nhuận bút, một sự khuyến khích từ những người có chức năng hay một lời mời cộng tác. Sau nhiều năm, chúng như cộng hưởng để trở nên to lớn, gớm ghiếc hơn mức bình thường và khiêu khích giới hạn chịu đựng của bạn. Một bữa cơm tối, bố mẹ cãi nhau, bố đập tan mâm cơm.
Nhưng mà bạn này, tôi không tin vào tính bản thiện bao la của con người đâu. Người lớn có quyền nói mình vất vả, rất vất vả hy sinh trong cái khoảng từ làm con đến làm cha mẹ cho đến khi con cái mình làm cha mẹ và sau nữa. Mọi người không tin tôi, mọi người phải chịu thôi.
Ở nhà nó nói nhiều mà toàn nói trống không. Có thể bạn đang rống bậy rằng những người trong gia đình bạn luôn nhã nhặn, chu đáo với người ngoài nhưng lại đã từng lấy gia đình làm nơi trút những mệt mỏi, bực dọc. Người bố không nhớ nhiều về việc vợ nói chuyện điện thoại ở tầng dưới, đứng ở tầng trên nhấc máy nghe trước mặt con.