Pikka On

Chồng bất lực nhìn vợ với bố đang địt nhau

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tưởng chăm hóa ra vẫn lười. Vì những hình ảnh ấy còn luôn lưu trong óc bạn nên cùng với thời gian, bạn dạy mình phải biết kiềm chế vì những nỗi đau có thể biến bạn thành kẻ rất côn đồ và hành động ngu xuẩn. Còn lại, có bao giờ bạn thiên tài được với mình đâu.

    Hôm trước em đọc ở một tờ báo có nói… Nói chung là bố mẹ hơi xuôi xuôi thôi, còn họ vẫn chưa thay đổi quan niệm mảnh bằng đại học không thể không có. Cảm giác như không thể lành lại được. Bạn chỉ biết mỗi đá bóng được khen hay và làm thơ như một thiên tài.

    Tôi không muốn người ta nhìn thấy tôi khóc. Chẳng qua là vì hôm nay có một chuyện mà bạn thấy khá thú vị và tin là nó hay nếu bạn muốn viết nó ra. Tôi đùa: Bác cho cháu gặp để cháu tẩn một trận can tội hớt lẻo.

    Tất nhiên là không phải ai cũng thế. Còn đầy chuyện khác hẳn để viết nhưng chỉ muốn gõ xong và gửi nốt cái chuyện này rồi bắt buộc phải lo nghỉ ngơi điều trị cho cẩn thận một thời gian. Chẳng qua, những cái mất nó đến nhiều quá.

    Cũng như thừa sức chỉ ra sự tàn nhẫn của môi trường xung quanh một cách cay nghiệt hơn. Nhưng bởi vì không biết giống thế nào. Một lần, tình cờ lướt qua gương trong trạng thái vô cảm, hắn nhận ra mình rất giống nàng.

    Cá với bác gái xem đội nào thắng. Đầu ta đang bệnh lắm, bỏ bê nhiều quá, không theo kịp tiến độ nữa. Số cháu đầy đủ nhưng chả bao giờ sung túc cả Rồi bác bảo: Tết này về mua cho bố cái dao cạo, mua cho mẹ ít đồ trang điểm, mua cho em cái gì nó thích.

    Nơi mà thường xuất hiện những cái mồm của các nhân vật trong phim hình sự đang chiếu. Người bảo người là ác. Nhưng lại muốn súc tích.

    Người bảo người là ác. Tạo nên sự tạm ổn kết hợp với khả năng phá vỡ cái tạm ổn để phát triển đến mức cao hơn. Hơi tiếc là chúng ta thường không đủ thông minh để tìm sự thật trong vô số chuyện phiếm hàng ngày.

    Hoặc khi lũ trẻ đã lớn, mọc ra những gai góc ương ngạnh và sẵn sàng làm liều, khó có thể đấm như bị bông, họ không ngại cãi vã nhau. Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng. Chỉ vì chữ vì mà nhân loại bị ghét lây.

    Bố thì ít khen ngợi con cái nhưng một hôm khách đến ăn cơm, mọi người nói chuyện về tôi, tôi ngồi trên tầng nghe loáng thoáng bố ở tầng dưới nói: …nhưng phải nói là nó dám khẳng định mình viết hay. Và dĩ nhiên, nó cần thuộc ít nhiều quyền sở hữu của họ. Và vì thế, họ yên tâm với sự từng trải cũng như lười cập nhật tri thức của mình.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap