Nếu xin lỗi quá một chút, đem 3 phần sai nói thành 5 phần sai thì không những đã hóa giải dược can qua mà lại có. Thái giám Phùng Bảo hết cách bèn cầu cứu Trương Cư Chính. Đại Ngọc nói: "Anh đi quấy phá ở chỗ khác đi, một chốc nữa hãy trở lại” .
Ví dụ khi ta thông qua một mối quan hệ, có thể mua một hàng hóa nào đó theo giá xuất xưởng, giá ưu đãi cho bạn của ta. Ví dụ khi làm việc với thượng cấp tất có thể hiểu nội tâm của thượng cấp. Anh thất nhãn thần của họ cụp xuống, ngay cả đầu cũng gục xuống chứng tỏ trong lòng họ rất lo lắng, vô cùng đau khổ.
Nói tóm lại, đối với thái tuế lão gia phải kính phải sợ, làm theo sở thích cụ, không dám động đến một cái lông chân cụ. Tình thế rất nguy cấp. Đây là người thực việc thực ở thị trấn nọ.
Ông tỏ vẻ thông cảm nói rằng: "Thế thì hỏng bét, tôi không làm sao hiểu được việc này. Đương nhiên đối phương được nhượng bộ tất phải đáp lại lời người khuyên bảo. Vua Hung Nô suy đi nghĩ lại rồi chấp nhận ý kiến phu nhân.
Khi cao hứng thì hai mả phinh phính, khi bi ai thì rơi lệ. Thạch Hiển càng vinh hiển hơn. Bỗng chốc trống trận nổi ầm ầm tên bay vun vút, quân Tào Tháo cho là quả có phục binh sắp xông ra bèn bỏ chạy tháo thân dẫm lên nhau kẻ chết người bị thương không ít.
Người cha bèn trả lời: "Đúng, cha biết rồi". Khi chưa phát hiện được đối phương tự hào vấn đề gì, tốt nhất không nên tán tụng loạn xạ để tránh mất mặt. Tán tụng đem đến lòng vinh dự, lòng vinh dự sinh ra cảm giác thỏa mãn.
Các công trình nghiên cứu tâm lý học cho biết, không ai muốn bộc lộ khuyết điểm hay đời tư của mình trước công chúng. Lý Liên Anh ứng biến khéo ở chỗ: sửa sai thành không sai khiến cho chữ Phúc viết sai thành Từ Hi cố ý viết khác chứ không phải viết sai vì sơ suất, vừa gỡ thể diện vừa ninh Từ Hi mà lại vừa giúp Dương Tiểu Lâu thoát nạn. Đánh nhau phải chọn đối thủ, khích tướng phải tìm người lỗ mãng.
Tóm lại, một khi nói trước, đoạt được ý chí đối phương, chiếm lĩnh thượng phong về tâm lý thì đối phương có thể nảy sinh sợ hãi, thế là anh đã thành công. Câu nói này miêu tả chân thực tâm lý của hạng người cao ngạo mà trọng người có tài. Đương nhiên biện pháp này phải trả giá cao, mất nhiều thời gian có khi còn bị động.
Cuối cùng, Tống Mỹ Linh hiểu rõ vấn đề. Vợ cũng không chịu thua: "Cũng không biết chừng, hôm nào tôi tìm được một chàng cho anh xem". Bây giờ ta hãy giả định tên cô gái là Hoa, tên đứa con là Mai.
Như cậu bạn học đã vô ý chạm nỗi đau lòng của cô bạn cũ thì cách giải quyết như thế là nhẹ nhàng, dễ dàng, có lối thoát. Một số người khác thì sợ hãi, sợ trong đó có cài bẫy bèn một nhát dao cắt đứt, bỏ chạy ngay. rồi cầm mảnh giấy lên đọc nội dung.