Họ nhất định muốn người khác phải chú ý tới họ. Bạn hãy thành thật gắng tự đặt mình vào địa vị họ mà tự nhủ: "Nếu ta ở vào địa vị họ, ta sẽ có những tình cảm gì, sẽ có những phản động ra sao?". Trong 20 năm nữa, có lẽ tôi không còn tin tới nửa lời tôi đã nói trong cuốn sách này.
Tôi muốn bắt đầu bức thư tôi bằng câu đó. Trong khi ông nói, tôi trút vali của tôi lên trên mặt bàn: 32 lọ kem thoa mặt, đều của những hàng cạnh tranh mà ông biết. Khăn bằng hàng Cachemire đồ xứ cổ, giường ghế đóng ở Pháp, bức tranh của họa sĩ ý Đại Lợi và những tấm màn bằng tơ, di tích của một lâu đài bên Pháp.
Tôi ngạc nhiên lắm, hỏi: "Nhưng ông phải có vài người giám thị chứ? Không thể tin hết thảy các khách ăn được". Xin các bạn nhớ rằng không có một cách thứ hai nào nữa. Hoặc vì không từ chối được vì sợ mắc cỡ.
Nghệ thuật làm cho kẻ thù trở nên bạn thân, đến như vậy là tuyệt khéo. Dịp may ngàn năm có một thuở của ông đã qua rồi và không ai thấy nổi buồ khổ của ông đã qua rồi và không ai thấy nổi nỗi buồn của tôi! Nhiều danh nhân nói với Marcosson rằng họ ưa gặp một người biết nghe hơn là một người biết nói chuyện.
Rồi ông khen không ngớt miệng: "Thiệt tuyệt; chỉ cần ấn cái nút là xe chạy, chẳng khó nhọc chút chi hết. Hồi Franklin còn nhỏ, thô lỗ và vụng về, một ông bạn già dạy cho ông những chân lý nghiêm khắc này: Phải để cho người khác trút bầu tâm sự của họ ra.
Rồi họ lựa một người khác cho chỉ huy phòng kế toán. Bệnh của tôi, ông chưa muốn biết, mà cần biết cái ví tiền của tôi đã. Nhờ nó (và cũng nhờ sự thanh liêm, nghiêm chính của ông) mà ông được quốc dân ủng hộ, khi ông đề nghị đặt những chế độ mới, thay thế chế độ cũ; lại được uy tín lớn trong những cuộc hội họp trước công chúng, tuy ông diễn thuyết rất dở, lúng túng, không hùng hồn chút nào.
Đó là phương pháp của nhà diễn thuyết Lowell Thomas. Ông còn đưa cho nhiều bức thư giới thiệu tôi với các ông đại lý của ông. Nhưng sự thực đó tôi không thích nghe chút nào cả.
Hễ có cơ hội thì phải thực hành ngay những quy tắc học được. Hiện tôi còn giữ một bức thư của ông Edward L. Bạn đọc một lần mỗi chương để hiểu đại cương.
Và cứ mỗi ngày mỗi tiến như vậy. Kể từ thứ hai, tôi nhất định tẩy tờ báo Herald cho hết những bài quảng cáo có hại. Tôi có thuật lạ là biết dùng lời lẽ ôn tồn và những lời khen thành thật".
Thiệt ra, không ai làm việc đó đúng hơn ông nữa vì ông biết rõ công việc hơn hết. Bổn phận của ông quản lý khách sạn này là thâu cho được nhiều lợi. Và Thánh kinh có nói rằng: "Con bố thí tức là cho Cha vậy".