Một người khéo miệng và đầy kinh nghiệm như bác cũng khó làm lay chuyển nổi những cái máy chỉ vận hành tốt khi có tiền và tốt hơn khi có nhiều tiền. Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy. Có thể bị trước đó nhưng không nhớ hoặc không nhận thức được.
Tôi phải viết dù chú đầy sức mạnh, lại là công an. Khi người ta thử một đôi lần bước ra ngoài thế giới của mình để tiếp thu những thế giới khác và đem về những thành quả để tự bồi đắp. Một cái cầu vồng bắc ngang hai hàng cây.
Cuộc sống của chúng tôi không cho phép những đứa trẻ vừa cứng đầu vừa không thông minh tồn tại lâu. Đó là yêu cầu phải có can đảm thay đổi để phù hợp với tinh thần thời đại. Tôi để mẹ dắt tôi đi.
Họ cũng cần lòng hy sinh của bác lắm. Việc lựa chọn lăng xê và cộng tác làm ăn với tôi sẽ đem lại cho họ không ít màu mỡ sau này. Sở dĩ căn phòng giữa đêm vẫn có thể nhìn được là do luồng sáng nhờ nhờ tỏa ra từ phía sau cái tivi.
Nó không bắt nạt được đứa mạnh thì nó bắt nạt đứa yếu hơn. Nếu quả vậy thì sự ra đi của bạn há chẳng phải là một giải pháp tốt cho cả hai bên khi không tài nào dung hòa được. Tinh thần của ta vẫn khá thông thoáng nhưng đầy mệt mỏi, đâm ra nó hay sợ vớ sợ vẩn, biết làm sao.
Tôi muốn (em muốn) sống để tôi thôi muốn chết. Nhưng lại ý nói về sự bỏ học để theo con đường mình chọn của tôi. Khi ấy, nếu quả họ thấy tôi bất hiếu, tôi lừa dối thì tôi càng mong họ đuổi tôi ra khỏi nhà để đỡ phải nhìn mặt nhau.
Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ. Cháu hôm nay đi không xin phép là cháu sai. Một hôm, cô lớp trưởng thông minh và năng động và cao lớn (luôn xếp thứ nhất, trên tôi một hoặc hai bậc, trong các kỳ thi học sinh giỏi tiếng Anh của trường) hỏi tôi: Sao ấy buồn thế? Tôi đáp: Buồn ngủ.
Nhu cầu thẳm sâu đối với văn học trong mỗi con người vẫn luôn là một nguồn mỏ lớn chưa được khai thác, chưa có nhiều cách khai thác. Với nhà đạo đức, mục đích sống là lâu dài, có trước có sau. Không không cần gì cần ai nữa.
Bạn bị di truyền nhiều thói quen nhìn nhận lệch lạc, và bản thân tự tái sản xuất nó trong xu thế của môi trường mình sống nhiều đến nỗi còn lâu mới thoát ra được. Gặp ở rất nhiều nơi. Dường trong mẹ luôn có khao khát về danh tiếng, với công việc mẹ lại đầy trách nhiệm nên mẹ luôn phải cố quá sức mình.
Nhưng vấn đề đặt ra là đó có phải những sáng tác hay ho cho loài người không. Ngôn ngữ cũng là một thứ vũ khí, một con dao hai lưỡi mà. Nhưng cho bạn nghỉ tí đã.