Không đồng tình với kết luận này, bố mẹ Einstein đã tìm cách giúp cậu tiếp cận với một phương pháp giáo dục khác. Hãy làm nhiều hơn giá trị bạn được trả lương. Mỗi mục tiêu này nên được viết theo nguyên tắc cá nhân, khẳng định, ở thời gian hiện tại như đã nói ở phần trước.
Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn có khả năng thành công vượt bậc trong một lĩnh vực mà hiện tại bạn đang nghi ngờ chính mình? Điều gì sẽ xảy ra nếu bạn có được tài năng thiên phú trong một lĩnh vực nào đó? Cụ thể, điều gì sẽ xảy ra nếu ngay lúc này bạn có nguồn thu nhập dồi dào? Vấn đề tài chính ư, điều gì sẽ xảy ra nếu bạn có năng lực “chạm tay hóa vàng”? Lý do thứ tư, nhiều người không thiết lập mục tiêu vì nỗi ám ảnh bị từ chối. Nhưng chúng lại có một điểm chung.
Và tốc độ thay đổi của công nghệ ngày càng tăng lên nhanh chóng. Câu hỏi thứ năm, và có lẽ là câu hỏi quan trọng nhất đối với việc quản trị thời gian, là: Đâu là cách sử dụng thời gian của mình để mang lại giá trị cao nhất, ngay tại thời điểm này? Tất cả những kỹ thuật và công cụ thiết lập mục tiêu, hoạch định cá nhân, và quản trị thời gian đều được nhắm đến việc giúp bạn trả lời câu hỏi này một cách chính xác, từng phút trong ngày. Do đó, bạn càng xác định rõ những giá trị bên trong của mình bao nhiêu, thì hành động bên ngoài của bạn sẽ càng chính xác và hiệu quả bấy nhiêu.
Ngày nay, nhiều người sẵn sàng từ bỏ con đường học vấn, từ bỏ công việc, lĩnh vực chuyên môn của mình để bước vào một lĩnh vực hoàn toàn mới. Bắt đầu từ đây, trong đầu bạn sẽ mường tượng và luôn nghĩ đến hình ảnh một chiếc xe thể thao như thế. Vậy cuộc sống đó như thế nào? Dù câu trả lời của bạn là gì đi nữa thì hãy hình dung về bức tranh ấy một cách thường xuyên.
Ví dụ, sếp bạn là một khách hàng trực tiếp tại công ty. Điểm rất thú vị là nếu số thành viên năng động chiếm khoảng 20% trong nhóm thì họ có thể thực hiện 80% công việc của nhóm, trong khi 80% thành viên còn lại chỉ đóng góp rất ít trong các kế hoạch và rất hiếm khi đưa ra ý kiến hay tự nguyện làm bất cứ điều gì. Trong chương này, tôi sẽ chia sẻ với các bạn một phương pháp đặc biệt đã giúp rất nhiều người đi từ nghèo khó trở nên giàu có, hiệu quả hơn nhiều so với bất kỳ phương pháp nào đã được biết đến.
Chúng ta không thể nào phát triển được tiềm năng tối đa của mình trừ phi chúng ta đối mặt với trở ngại và học hỏi từ nó. Một khi bạn đã nhận diện được những vấn đề, những lo lắng hay quan ngại lớn nhất của mình, bạn hãy tiếp tục với những vấn đề sau: Chẳng hạn, một nhân viên bị mất việc do sự biến động của nền kinh tế và sự suy giảm doanh thu của công ty.
Đây chính là bàn đạp để giúp bạn hướng đến những thành tích lớn lao và những thành công vang dội. Trong phần trước, tôi đã bàn về “lĩnh vực quen thuộc” – điều mà các cá nhân lẫn tổ chức thường rơi Nếu bạn có thể chọn bất kỳ niềm tin nào, thì đâu sẽ là điều mà bạn cho là có ích nhất đối với mình?
Cách thức tốt nhất để phát triển bản thân mình chính là hướng phát triển của những tài năng và mối quan tâm tự nhiên. Hàng ngày bạn sẽ phải làm gì để có thể trau dồi những kiến thức và kỹ năng cần thiết để trở thành một trong những chuyên gia hàng đầu trong lĩnh vực của mình ở tương lai? Nếu đó là một khả năng thụt lùi, hãy đặt câu hỏi “Chúng ta có thể tránh được bước thụt lùi này bằng cách nào?”.
Cũng với lý do tương tự, một người bình thường, với một hệ thống hay công thức giải quyết vấn đề hợp lý, có thể vượt trội những người thông minh hơn, học hành nhiều hơn khi những người này lao vào giải quyết vấn đề mà không có phương pháp hay quy trình xử lý vấn đề. Một bác sĩ thành công thường hình dung và nhớ đến một ca chữa trị thành công cho một bệnh nhân nào đó trong quá khứ. 86% các nhà điều hành cao cấp đã chọn ra 2 yếu tố được xem là quan trọng nhất mà họ mong nhân viên mình có: Trước tiên là khả năng thiết lập được công việc ưu tiên cần thực hiện, tách biệt những điều thích hợp khỏi những điều không thích hợp.
Phạm sai lầm, quyết định sai hay thay đổi quyết định không phải là một điểm yếu, một khiếm khuyết trong phẩm chất của bạn. Tuy nhiên có một hạn chế là chỉ có hai loại trí tuệ được đo lường và tổng hợp trong suốt thời kỳ học phổ thông và đại học, đó là trí tuệ ngôn ngữ và toán học. Tôi nhận ra rằng hầu như những người thuộc nhóm 10% hàng đầu trong lĩnh vực của họ đều bắt đầu ở vị trí thuộc nhóm 10% kém nhất.