May là Sid đã không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây, nếu không thì chắc là anh sẽ không còn thời gian để biết được là mình cần phải xới bỏ đá thì cây bốn lá mới có thể mọc lên được. Trái với điều mà mọi người vẫn thường nghĩ, ta không ban phát sự may mắn một cách ngẫu nhiên. Anh sẽ đi tìm Sid cùng về, nếu có bị cười vào mũi thì dẫu sao hai cũng còn đỡ hơn một.
Thời gian trôi qua thật chậm. Tuy nhiên cuộc hành trình đến khu rừng Mê Hoặc hãy còn khá dài, và vì giờ Nott đã ở đây nên anh quyết định sẽ bám trụ đến cùng. Leo lên được ngọn núi này thật là một điều cam go.
Những hạt giống may mắn của Cây Bốn Lá thần kỳ đã rơi xuống. - Xin ngài đừng đi - Sid khẩn khoản - Xin hãy nói cho tôi biết tại sao. Không cần phải nói thêm gì nữa, ngôn từ thường không cần thiết giữa những ngườibạn tâm giao, tri kỷ.
Chưa từng có ai trong khu rừng này chịu làm việc để giữ cho khu rừng này sạch đẹp và khỏe mạnh. Bà biết mọi thư diễn ra ở đây vì bà thường xuyên vẫn nói chuyện với tất cả các loài cây. Nhận ra Nott, anh mừng rỡ:
Chẳng thấy thú dữ đâu để thử thách, dù buổi tối đó đây vẫn vọng về những tiếng hú bí hiểm. Khi hai mươi hai tuổi, một cơ hội lớn đã đến với tôi. Sau đó Nott chợt nhớ đến Sid và anh cảm thấy vui hơn một chút.
Cây bốn lá không mọc ở đây đơn giản là vì nó không thể. Nott - hiệp sĩ áo đen, một trong hai người còn lại lên tiếng: Khu rừng Mê Hoặc rộng bằng cả vương quốc này, đi vào trong đó sâu cả ngàn dặm, gồm bạt ngàn rừng rậm, thú dữ.
Cả ngày hôm đó, anh lang thang khắp khu rừng với những suy nghĩ bi quan như thế. - Cậu nghe đây, tôi chẳng hưởng một gia tài nào cả, nhưng tôi đã được thừa hưởng một điều còn quý giá hơn từ ông nội của mình. Đơn giản là bởi vì loại cây đó không thể mọc ở đây được, thế thôi.
Ngươi không nhận ra hay sao? Merlin muốn gài bẫy tất cả các hiệp sĩ trong vương quốc. Thế nhưng chàng đã biết được hai lý do tại sao Cây Bốn Lá thần kỳ chưa bao giờ mọc được trong khu rừng Mê Hoặc, và chàng tin chắc rằng mình sẽ còn biết nhiều hơn nữa vào ngày mai. Leo lên được ngọn núi này thật là một điều cam go.
- Thưa Bà chúa hồ, tại sao nước lại không chảy khỏi hồ? Tất cả các hồ đều có mạch nước chảy lưu thông mà. Sid chưa kịp nói hết câu thì đã thấy mặt thần Gnome đỏ ửng lên như trái cà chua. Ông không biết phải nói gì để chia sẻ với người bạn thiếu thời trước tình cảnh này.
Chàng phải mất khá lâu mới đến được cái hồ này, chỉ mất vài phút sau khi Nott chán nản bỏ đi. - Hỡi Sequoia - Nữ hoàng của các loài cây - ta đang nói chuyện với bà. Nhưng Sid chợt nhớ tới lời của Sequoia.