Hãy hòa mình vào những người giàu trong môi trường giàu có. Hãy ý thức rõ rằng bạn tạo ra sự thịnh vượng hay sự túng quẫn của bạn, và cả mọi mức độ ở giữa hai thái cực trên. Chỉ đơn giản vậy thôi.
Giờ đây ở tuổi 30, Sue đã là người tự do về tài chính, nhưng không phải bằng cách kiếm ra một đống tiền, mà bằng cách giảm bớt chi phí sinh hoạt cá nhân một cách hợp lý và có ý thức. Người nghèo tin: “Cuộc sống toàn những điều bất ngờ xảy đến với tôi”. Tôi thích câu nói của tác giả và nhà triết học Eric Hoffer rằng: “Những người học hỏi sẽ được thừa hưởng mọi tinh hoa của trái đất”.
Nói cách khác, tôi thà rằng mình là kẻ rất ngớ ngẩn và rất giàu có hơn là người rất tỉnh táo mà không có gì cả. Do đó, điểm khác biệt lớn nhất giữa người giàu và người nghèo là người giàu sẵn sàng hành động bất chấp nỗi sợ hãi, trong khi người nghèo luôn để cho nỗi sợ hãi ngăn cản họ. Cô chợt hiểu ra vì sao cô tiêu hết tiền.
Eker là chủ tịch tổ chức giáo dục Peak Potentials Training, một trong những công ty có tốc độ tăng trưởng nhanh nhất Bắc Mỹ trong lĩnh vực phát triển cá nhân hướng đến thành công. Ông cũng nhận ra rằng tất cả họ đều rất giàu có. Một chi tiết mà những người có niềm tin sai lệch này không nhận ra là đồng tiền có thể quay vòng để tạo ra giá trị cho tất cả mọi người.
Theo nấc thang từ 1 đến 10 với 1 là điểm thấp nhất, hãy hình dung bạn đang ở bậc thứ 2 về độ mạnh mẽ của tính cách và thái độ, và đang xem xét vấn đề ở bậc thứ 5. Điều đó có nghĩa là bạn chỉ trở nên tự do về tài chính khi thu nhập thụ động của bạn lớn hơn các khoản chi tiêu của bạn. Họ làm tất cả những việc này trong khoảng thời gian ngắn nhất rồi tỉnh táo ra quyết định là có nên làm tiếp hay không.
Để bắt đầu những buổi thảo luận của mình, tôi thường giới thiệu cho mọi người cái mà tôi gọi là “ba từ nguy hiểm nhất”. Họ biết sử dụng đòn bẩy kinh doanh. Dù có thế nào thì bạn cũng nên hiểu rằng trải nghiệm này đã thuộc về quá khứ, và việc bạn cứ để nó bám riết lấy tâm trí không hề giúp ích gì cho bạn ngày hôm nay.
Điều đó dẫn đến một câu hỏi từ xa xưa như thế này: “Cái ly đang đầy một nửa hay đang vơi một nửa?”. Thế nhưng, vấn đề lại không nằm ở bất cứ sự việc, hiện tượng hoàn cảnh hay con người nào khác, mà là ở chính họ. Nhưng tôi thì không tin như vậy.
Dù đóng vai trò chủ chốt, nhưng thu nhập này cũng chỉ có giá trị như một phần của toàn bộ phương trình tổng tài sản nêu trên. Đó là bởi vì chúng ta sống trong một thế giới nhân quả. bạn, mà chính bạn sẽ điều khiển trí óc mình.
Hãy bước vào vùng không thoải mái của mình và làm Nhưng hiện giờ trong đầu tôi là những bộ hồ sơ tâm thức hoàn toàn khác đang theo dõi cảm xúc đó và nói: “Cảm ơn đã chia sẻ. Khi thử áo, cô kịp liếc mắt sang tờ phiếu ghi giá và thấy con số 400 đô-la.
000 đô-la mỗi năm từ vụ đầu tư này, trong khi mỗi năm, cha tôi chỉ kiếm được khoảng 15. Tôi dẫn ra đây một ví dụ thường được sử dụng trong các buổi hội thảo của chúng tôi. Công thức đó kéo dài từ khi tôi còn bé cho đến khi tôi 21 tuổi, lúc tôi rời khỏi nhà cha mẹ.