- Dabasir sắp kể chuyện rồi đó! - Một thực khách ngồi gần đó, nói nhỏ vào tai người bạn ngồi bên cạnh mình, rồi nhích tấm thảm của anh ta lại gần chỗ ngồi của Dabasir và Tarkad. - Cuộc sống của tôi có hơn gì anh đâu. Nhìn thấy bầy cừu, họ rất ưng ý nên đã trả với giá rất cao – cao gấp ba lần so với giá người nông dân nài nỉ bán cho tôi vào tối hôm qua.
Nó không hề có những rừng cây, quặng mỏ và đá để xây dựng các công trình quân sự hay dân sự, cũng không nằm trên con đường giao thương thuận lợi. Tôi đã biết cách đi tới Smyrna để mua những tấm thảm với giá rất thấp do những người nội trợ dệt. Tôi nhận thấy sự hiện diện của cuộc sống, của con người.
Công ty này xuất bản tập bản đồ đường bộ đầu tiên của nước Mỹ và Canada. Thời gian trôi qua như một cực hình, tôi cảm thấy nhục nhã vô cùng với cảm giác mình đang bị tuyên án. Sau khi người nô lệ ấy chết, xác được treo ngược lên một cây sào để cho mọi người đều nhìn thấy.
Nếu không có sự khôn ngoan này, vàng sẽ nhanh chóng vuột khỏi tay người sở hữu nó. Nếu vào trong quán, không lẽ anh ngồi nhìn Dabasir ăn uống một cách ngon lành còn mình ngồi không với cái bụng đang đói meo như vậy. Sau một thời gian, quả thật công trình ấy đã mang lại lợi nhuận rất lớn và mỗi người tham gia vào kế hoạch đó đã thu được một khoản tiền gấp mười mấy lần số tiền vốn bỏ ra.
- Thì sau một thời gian cái giỏ sẽ đựng đầy trứng. Người vay tiền cho biết là từ mười đồng đầu tiên, đến lúc đó người nông dân đã có được ba mươi đồng rưỡi, bao gồm cả vốn lẫn lãi. Nhưng đến lúc này việc buôn bán cũng gần như sụp đổ.
- Cháu đã cho ông chủ lò gạch Azmur vay số tiền đó. Một tia hy vọng bắt đầu nhen nhóm khi bọn ông đến gần thành Babylon. Đúng lúc đó, một người đàn ông khá mập mạp thả bộ đến và cất tiếng hỏi có ai đã từng là thợ làm bánh mì không?
Bởi vì, chính tôi cũng từng chứng kiến điều đó. Người nô lệ quay về trang trại bẩm báo, người nông dân bèn bảo: Chiều hôm nay, Rodan sẽ là thượng khách của ta.
- Theo tôi thì chắc chắn sau này, cậu sẽ là một thương gia thành đạt, giàu có. Đó là những người có khả năng kiếm ra tiền, như anh chẳng hạn. Nhưng nhìn vào ông lúc này, những người thân cận đều cảm nhận được ông đang có nỗi lo lắng nào đó trong lòng.
Các anh nên học thuộc lòng ngay từ bây giờ và không ngừng tìm hiểu, khám phá để nắm được ý nghĩ của nó một cách thấu đáo. - Cầu cho các thần thánh luôn hết lòng phù hộ anh, anh bạn thương mến ơi. - Quả là một giấc mộng tuyệt vời.
– Mathon vừa nói, vừa cầm lên một đoạn dây thừng đã thắt thành gút. Ông Nana-naid, chủ mới của ông, đã dạy cho ông cách giã lúa mì trong cối đá, rồi đến cách đốt lửa trong lò và cách nghiền hạt mè cho thật nhỏ để làm bánh mật ong. Anh có thể hoàn toàn yên tâm về lời hứa của tôi!