Vì thế cả buổi sáng, chàng đi hỏi tất cả những sinh vật mà chàng gặp được trong khu rừng xem cây bốn lá còn cần những điều kiện gì để mọc lên ngoài đất, nước, ánh sáng và bóng râm ra. Thần Gió - Chúa tể của Số phận và May mắn - từ đâu bắt đầu xuất hiện và bắt đâu vũ điệu cuồng phong lay động tất cả các tán lá cây rậm trong rừng. Cũng như lần trước với Nott, chẳng có tiếng trả lời nào vang lên cả.
Merlin ra hiệu mọi người im lặng nghe ông nói tiếp: - Ta phải tìm ra ai đó nói khác đi mới được. Đừng nói to như thế chứ! Ngươi đánh thức một bông hoa ly của ta rồi kìa.
- Gia đình cậy đã may mắn khi bất ngờ được thừa hưởng một gia tài lớn. - Không thể nào như thế được! Thật không thể tin nổi! - Max nghẹn lời. Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng.
Ông là người duy nhất biết rõ từng chân tơ kẽ tóc của khu rừng bao la này. Thỏa thuận trao đổi của chúng ta rất đơn giản: Ta nói cho mi biết chỗ mọc của Cây Bốn Lá thần kỳ, còn mi sẽ giết Merlin cho ta. Nott nhận ra rằng mình chẳng thể nào hỏi thêm được gì nữa, vì thế anh ta leo lên ngựa quay đi và quyết đợi đến ngày hôm sau.
Câu chuyện đó thật kỳ bí và có sắc thái gợi nhớ đến những nhà giả kim, hiền triết xa xưa, chỉ ra bí mật, cách nắm bắt các cơ hội và gặt hái may mắn, thành công. Chàng phải làm gì bây giờ? Trong bất cứ trường hợp nào chàng cũng đã cố hết sức mình. Nhưng sự may mắn đó lại không tùy thuộc vào chúng ta, đó là lý do tại sao nó không kéo dài lâu được.
- Tất nhiên ta biết mi là ai. Sid vội vàng leo xuống núi chạy thẳng tới mảnh đất của mình. Tôi không có nhiều sự lựa chọn lúc đó.
Chắc anh mất trí rồi. Thế bạn còn phải chờ đợi bao lâu nữa mới bắt đầu đi tìm sự may mắn của mình? Đừng trì hoãn nữa. Thế là hiệp sĩ áo trắng phi ngựa thẳng đến mảnh đất nhỏ tươi tốt và sẵn nước của mình.
Làm sao ta có thể tìm được một cái cây bốn lá nhỏ xíu trong khu rừng bí hiểm đó. Trên đường, Nott gặp không biết bao nhiêu sinh vật kỳ lạ mà chỉ có thể được tìm thấy ở khu rừng Mê Hoặc nhưng anh cũng chẳng buồn để mắt tới. Merlin xúc động ông ôm lấy Sid thật chặt, im lặng.
Ta đã hơn hai ngàn năm tuổi rồi. Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không còn bay hơi thì hồ sẽ bị đầy ứ, và nếu hồ quá nhiều nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối và sinh vật trong rừng sẽ bị chết. Ngươi phải cẩn thận đấy.
Nhưng nếu tôi biết là tôi sẽ sống đến cuối đời với tất cả sự may mắn mang đến từ cây bốn lá bất kể tôi làm gì thì cuộc sống của tôi sẽ vô vị, và tôi sẽ không còn là một hiệp sĩ nữa. Thời gian chậm chạp trôi qua làm sự nóng lòng của Sid tăng lớn như lửa đốt. Đoạn ông rút thanh kiến quý bên mình trao cho hiệp sĩ.