Pikka On

Phang em gái lạ trên xe khách cực phấn khích

  • #1
  • #2
  • #3
  • Nó cũng như tình yêu thương. Hạnh phúc với mỗi lần lấy can đảm mượn đồ dùng học tập của nàng. Bố nhường khán đài A cho chúng tôi.

    Bác ta cũng sẽ trắng bệch, hoảng loạn theo. Thằng em ngồi bên phải tôi. Độ này ít phải ngồi giảng đường và lại có cái để viết nên tinh thần có vẻ ổn hơn.

    Có một thứ bất biến, đó là tất cả. Nó còn ngộ nhận là nó có đầy tài nữa. Mới gặp một vài lần thì biết qué gì.

    Hình như có người yêu rồi nhưng mọi người cứ đùa đùa gán ghép. Mẹ, tôi và một người quen. Rồi hơi hụt hẫng khi ngồi gần mấy cổ động viên văng tục chửi cầu thủ chửi trọng tài, hút thuốc cả buổi.

    Để thấy những thế giới nội tâm rất sâu sắc trong nhau, ngoài những trường hợp chỉ biết ăn no ngủ kỹ (có thể cả lao động hùng hục) và để số phận xỏ mũi dắt đi. Thôi, cứ chiều cái dạ dày. Con nói chuyện với bác này.

    Kể cả sau một đêm trong giấc mơ mà mọi người thân xúm vào mỗi người một ý vạch đường đi cho bạn. Chỉ thỉnh thoảng có những hòn đá ném tỏm xuống ao bèo, rung rinh chút ít là đủ. Và khi kẻ thua bay đến miền đất hứa, rũ bỏ mọi tranh đua chốn hồng trần thì kẻ thắng mỉm cười bấm nút cho máy bay nổ tung.

    Khoảng giữa bồn hoa và bà già thùng rác là vỉa hè. Tôi đốt vì nó vô nghĩa. Xin lỗi những ký ức còn bị giam trong não.

    Không thì rồi nó lại trở thành một thứ đàn ông đầy ngộ nhận và hằn học. Cứ nghe em nói, bất kể điều gì, thậm chí, nghe sự im lặng của em, anh cũng đều tìm thấy ý nghĩa cuộc sống trong ấy. Một kẻ lang thang như tôi không đủ can đảm làm người ta khó chịu nếu dựng xe lên vỉa hè, ngồi quay mông về phía họ và ngó ra đường.

    Bịt miệng tôi thì không nỡ (không dám nói là không dám). Có phải tôi nói đâu. Dù nó có thể đem lại một câu chuyện về sự ngộ nhận thiên tài.

    Ông anh hỏi ở đây bao lâu cũng được à. Tôi chẳng biết nghĩ đến ai… Tôi có một người chị họ ngoại nữa, cũng trạc tuổi chúng tôi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap