Rồi tự dưng tất thảy lại phá sản. Này, con nói chuyện với bác không thì bác đi xe ôm xuống bây giờ. Trong Tuổi thơ dữ dội? Không hẳn.
Con mèo nằm trên nóc tivi. Nhưng mẹ tôi ngồi đó, đưa khăn mùi xoa cho tôi. Tôi cúi đầu, mở cuốn anbum trên bàn, lật đi lật lại.
Này, lấy cho chú bao thuốc. Cả khi bạn ngủ, cả khi bạn chẳng nghĩ gì, nó vẫn tiếp tục trò chơi mà chả cần biết bạn biết hoặc tham gia hay không. Mình sẽ trả lời: Cảm ơn lời khen của đồng chí.
Trong nước thì những người có chức năng lười tìm tòi, vi hành; khả năng sử dụng vi tính hạn chế. Tiếc là lại mất đi cái hứng đó giữa bóng mát của cây cối và những tiếng chim đủ loại. Rau còn già, thịt còn dai nữa chứ.
Họ bảo: Cháu nói thế là nói xằng. Một số người trong số họ cũng biết. Tất nhiên, chỉ có một số điểm tương đồng.
Một giọt nước mắt trào ra từ khóe mắt nàng. Cái trạng thái về chia sẻ rất phức tạp. Bằng cách chung sống với nó và tìm cách diễn đạt nó.
Nhưng cứ thử viết xem, biết đâu làm được cái gì đó. Bởi họ đã thấy, chưa hết nhưng đã đủ thứ đồi bại của đời sống. Bạn không coi đó là một nỗ lực sai lầm, huỷ hoại toàn bộ sự tự nhiên.
Như thế em không còn thấy cô đơn trong lúc chờ đợi anh. Nhưng đó không phải là cái bạn muốn. Tưởng chăm hóa ra vẫn lười.
Hoặc không tưởng tượng rằng có ai đó đang tưởng tượng ra họ. Và họ chấp nhận chúng như một tất yếu khách quan. Hoặc hắn cảm giác mình giả dối trong những khi dùng sáng tạo nghệ thuật để phục vụ đời sống tầm thấp; cũng như những lúc cảm giác sống gượng như thế chỉ để có cơ hội đạt đến những tầm cao nghệ thuật.
Tôi cứ theo qui luật, phải nhích dần trên các bậc thang nhận thức, tích lũy để nhảy lên bậc sau. Chúng ta không nhận ra hoặc lờ đi chúng ta sẽ tiếp tục lặp lại vết xe đổ hay bi kịch ấy trong gia đình mới của mình. Có người đi thẳng tắp, sải bước đều với khuôn mặt vô cảm.