Vài tháng sau, tôi có mặt ở bữa tiệc theo lời mời. Họ hiểu bạn đang nói điều gì, họ thấy sự chân thật, tự nhiên của bạn. Tôi có quen một vị sếp cứ để dồn đống công việc rồi đến khi cấp bách mới quáng quàng cả lên, căng thẳng thần kinh và lại trút hết mọi sự bực bội lên đầu cấp dưới.
Ngôn ngữ của đôi mắt quan trọng. Ngay từ hồi còn ngồi trên ghế nhà trường, Herb đã chứng minh được tài đàm phán thiên phú của mình. Đừng mãi nói về những việc đâu đâu rồi phải vội vàng đi vào vấn đề chính trong những phút hiếm hoi còn lại.
Đặc biệt đối với những người bản tính rụt rè hay không thích nói nhiều. Hoặc những điều mang tính rất riêng tư và tế nhị. Anita Bryant hoàn toàn có thể lôi cuốn người khác nếu cô ấy hào hứng nói về công việc của mình hơn.
Nếu vị khách mời nào có đầy đủ cả bốn yếu tố sau đây thì thật tuyệt vời: Ngày nay, từ cấm kỵ (taboo) đã vơi bớt nặng nề vì càng ngày chúng ta càng cởi mở hơn với những tư duy, quan điểm mới. Nhờ vậy tôi không còn thấy run nữa.
Trong lúc Brazzie và tôi mường tượng ra một tương lai tối mịt ở trong tù thì Herb lại hết sức bình tĩnh. Chẳng phải đã có câu châm ngôn: Run như nói chuyện với người lạ đó sao? Chúng ta đều là người trần mắt thịt cả. Trong trường hợp người ấy tỏ ra không thích thú hoặc lưu tâm gì tới những lời nói của bạn, tốt nhất là nên rút lui một cách tế nhị.
Lớn lên anh là một ca sĩ rất được công chúng hâm mộ và yêu mến. Luyện tập nhiều lần để trình bày sao cho ấn tượng và lưu loát. Máy quay thì đang chạy tới.
Chưa hết, thầy Cohen còn quyết định tổ chức ngay một Lễ tưởng niệm học sinh Gilbert Mermelstein. Tôi chỉ còn biết thở dài ngao ngán chờ…tới giờ chương trình kết thúc. Người đầu tiên tôi muốn nói đến là ca sĩ Frank Sinatra.
Khi kể câu chuyện này Sinatra đã làm cho khán thính giả cười vỡ bụng. • Họ rất nhiệt tình, bày tỏ cảm xúc nồng nhiệt về những gì mà bạn đang trò chuyện với họ. Chúng tôi còn những 50 phút nữa! Và, thay vì trò chuyện rôm rả như dự kiến thì chúng tôi lại…im lặng nhìn nhau.
Cha tôi đặt chân đến mảnh đất này khi ông còn làm một thanh niên trai tráng. Và tôi biết ai ở tình huống như tôi cũng vậy. Lần nào tôi cũng hát theo phong cách ballad trữ tình.
Những người hùng biện hay nhất, những nhà đàm phán giỏi nhất, những con người tuyệt vời nhất, tất cả đều có lúc mắc lỗi lầm. Nhưng rồi Don cố thuyết phục. Thế là tôi lọt xuống luôn.