Pikka On

Cô vợ của nhà đối diện chưa bao giờ làm tôi thất vọng

  • #1
  • #2
  • #3
  • Mình được khóc cho mình. Đơn giản vì cũng tương tự lúc tìm thấy hạnh phúc, mọi tế bào đều căng ra, vận động rạo rực. Họ coi những nghĩa vụ, chuẩn mực tất nhiên như trời định.

    Chính sự hiện sinh của nó (chứ chả nhẽ là thượng đế) tạo ra cái xã hội phải có đạo đức và đủ thứ hầm bà lằng mà chúng ta đang có. Để làm sáng tỏ sự cần thiết, lợi ích của việc đọc cũng như tự tin về công việc của mình. Vả lại mình là sinh viên, cô ta là giáo viên.

    Nhưng trong khoảng này, ai đã thực sự chú tâm tích lũy điều đó bên cạnh việc lao vào guồng xoáy kiếm tiền. Ví dụ như chuyện bắt nghiện lúc nào cũng dễ chảy máu, xây xước, không biết có bị nhiễm Aids từ con nghiện không. Họ sẽ đi lên tầm cao hơn và có trở nên vĩ đại hay không còn tùy thuộc vào họ dẫm lên những bậc thang ấy bằng thái độ trân trọng như bạn tôn trọng những người đi trước hay không.

    Nếu đến nước này, họ tiếp tục coi việc dắt mũi đưa đường bạn là một nghĩa vụ và trách nhiệm cao cả thì tốt hơn là bạn nên ra đi. Thi đại học nhiều người giỏi vẫn trượt thẳng cẳng con ạ. Những con đường sẽ đi đến đâu? Nhiều người đã đang và sẽ hỏi thế.

    À, nãy giờ quên chưa xin lỗi anh bạn vô danh bên trái. Bạn ngó vào đủ ngóc ngách của cửa hàng. Chả phải bổn phận gì.

    Ông anh bảo chắc cháy được cả ngày. Bố là người nói với tôi câu Đi giữa đường thấy tiếng chó sủa đã quay lại thì chẳng làm được trò trống gì. Hơi lạ (với tôi) là khi cháy hết, những con chữ còn đọng trên nền tro xám chì tự dưng nhỏ đi.

    Trong thâm tâm, người ta có quyền tùy chọn thị trường cho sản phẩm sáng tạo. Mặc cảm khi viết về mình và đang viết không phải để ngợi ca những người xung quanh. Tôi khóc vì tôi không coi thường thế hệ đi trước nhưng thất vọng vì họ.

    Hay mình bảo: Tôi đang chìm, đang lắng. Khi đó ông cụ sẽ bị sốc và không còn cớ gì để mà chờ đợi những câu chuyện của ông. Chả phải bổn phận gì.

    Để râu toàn bọn chả ra gì. Tất cả mãi mãi là tất cả. Hình như có người yêu rồi nhưng mọi người cứ đùa đùa gán ghép.

    Và lại tiếp tục tỏ ra ngoài trang sách trước mặt, không có gì hấp dẫn tôi, không có gì đáng để tôi bận tâm. Chỉ có bộ óc là tỉnh táo. Nhưng nước mắt không nghe tôi.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap