Cả đám trông như những chú ở chợ lao động rỗi việc. Hãy coi đó là một vụ tự sát và ông được lên thiên đàng. Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu.
Những con người cải tạo đời sống không xuất hiện đủ để ta thấy yên lòng, vì thế mà ta cứ phải là ta một cách bất đắc dĩ. Bác vói theo: Bác đang nói sao cháu lại tự ý bỏ đi. Giữa chúng tôi, những người thân, có một cuộc chiến, bên này nhân nhượng, bên kia càng lấn tới.
Ta ghét phải gây phiền nhiễu đến những ai lúc nào cũng lo bị làm phiền. Mày hóa thành mồ hôi, thành máu để rịn ra? Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc.
Hôm nay là thứ 2, chị út đã đỡ khá nhiều, bác trông vẫn khỏe dù mấy đêm đều ở lại viện trông chị, sáng lại về bán hàng. Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ. Cháu mai sau là chúa sợ vợ.
À nhầm, thế thì chưa xứng gọi là độc giả. Bù lại, nó có một bàn chân hình hơi vuông, chính xác hơn là hình thang cân to bè. Những kẻ lãnh đạo vừa tài vừa ác luôn biết đánh vào cái phần không dễ thiện của con người.
Và có lẽ cả hướng thiện. Tôi biết rồi tuổi này sẽ qua, với nó, có khi sẽ qua nhanh hơn những đứa trẻ khác. Tôi muốn về nhưng lòng cảm thấy chán chường khi bố mẹ có vẻ yên tâm hơn khi thấy tôi ở đây.
Đơn giản thôi, kéo nhẹ nó về phía biển nó sẽ tự lùi lên bờ. Cái xe tải phía trước phóng nhanh, cái bạt chăng bốn góc sau thùng xe rú phần phật như một con sứa xanh lè động cỡn. Chỉ là những cái theo qui luật, cơ sở nào đó, sẽ đến.
Hôm qua nghĩ cái gì nhỉ? Đã nhủ cố nhớ còn viết mà chúng lại còn thích chơi trò ú tim. Là người làm bạn mệt nhất nhưng cũng là người bạn muốn thôi mệt nhất. Và ta bị ức chế liên tục.
Tôi từng nghĩ tôi sẽ giằng lấy một thanh kiếm và dồn hết lực cũng như sự dẻo dai, những năng lượng ngầm của mình để chém chúng khi chúng giở trò. Cái đêm mà khi ngồi cùng những cậu công nhân chưa gặp bao giờ dưới một cái quạt lớn, cùng bó hàng, xếp hàng, khuân hàng, tôi có cảm tưởng mình đã xuất hiện trong khung cảnh này trong một giấc mơ từ xa xưa. Giám sát tôi, điều đó có nghĩa lí gì.
Tôi mà tục thì còn bằng chín lần thế. Vì đời sống tôi bất trắc trong tình hình xã hội này và vì tôi biết mình biết đem lại hạnh phúc và muốn giữ gìn hạnh phúc nên tôi biết khi ở thật gần tôi, hầu như người phụ nữ nào cũng sẽ yêu tôi. Mà tôi chỉ cần những người biết điều.