Và minh chứng cho điều đó là đến thời đại công nghệ cao này, còn quá nhiều con người không được hưởng một tẹo teo giáo dục tử tế nào. Anh ta không thể nhẹ nhàng bay lên tránh cú đâm trực diện. Được mấy cái bình nhựa truyền hết dịch, cả một đôi dép quai hậu, rồi bày biện cả ra vỉa hè.
Tôi để mẹ dắt tôi đi. Chỉ còn làm con tin ở nhà bác nữa thôi. Và đã nghe thấy 2 cú điện thoại, 1 lần bấm chuông, và tiếng ồn từ những người thuê nhà.
Và bào chữa cho mình bởi sự chăm chỉ lo toan trong sự thiếu tri thức. Xuống nhà, ông nội vừa sang. Nhưng không phải không có lúc vì đời sống mà hắn phải đối diện với sự vi phạm phong cách sáng tạo; và vì sáng tạo hắn lại phải lắc lư phong cách sống.
Lại phải chơi với cái thứ dư luận cục mịch và ù ì. Đáng nhẽ phải viết những gì khó nhớ ra trước rồi mới đi miêu tả lặt vặt nhưng bạn lại muốn chơi trò thử trí nhớ của mình. Đó là một sự xúc phạm đối với nhận thức.
Hôm nay chỉ phải học 3 tiết sau theo cái lịch học lại của tôi. Nhà văn nhìn thấy trong mắt nàng một vẻ chăm chú tinh nghịch. Bạn thì có lẽ sẽ không thanh minh.
Bởi đôi lúc bạn muốn gắn bó lâu dài với nàng. Nhưng bạn muốn một cuộc sống hơn thế. Cũng chẳng nhớ được nhiều.
Lạ là con chó không sủa một tiếng nào. Để vớt vát chút kiêu hãnh, họ dễ hành hạ, dúi đầu những người còn cùng cực hơn. Bởi rốt cục sự lương thiện có thể giết ta chết trước khi ta kịp đem nó đi hồi sinh người khác.
Chúng cũng không phải những khoảnh khắc xuất thần chợt đến chợt đi để nuối tiếc. Đồ gian dối, mày chứng minh tấm lòng cao thượng hệt như một bà trưởng giả! Sự tan rã đạo đức bắt đầu từ những tấn bi kịch thế này, lừa ông sao được? Mong ông chỉ nói những điều cần nói.
Hoặc có nhưng không nhiều. Có bệnh nhân nhìn bà già, mặt buồn rười rượi như bị gợi những ký ức về miền quê. Yêu say đắm là chơi.
Những nghệ sỹ nhiều tự do đi đâu hết cả rồi. Để lúc này bạn không lo nghĩ đến chuyện ra đi hay không. Tôi muốn về nhưng lòng cảm thấy chán chường khi bố mẹ có vẻ yên tâm hơn khi thấy tôi ở đây.