Woolworth nêu ra ý tưởng về một-đồng-kẽm-và-một-đồng-hào(đồng 5 xu và đồng một hào) với ông chủ,chủ của ông đã bác bỏ thẳng thừng và nói "ý tưởng này quá mạo hiểm và cũng không có đủ hàng hóa để bán với 5 và 10 xu". " Thất bại chính là con đường dẫn đến thành công ,cũng giống như cá khám phá về những điều sai trái đã hướng ta hăm hở tìm đến điều đúng. Tôi quá bận rộn nên chẳng còn thời gian đâu để tội nghiệp bản thân.
Điều này chẳng phải nghe quen tai lằm hay sao? Ông là một học sinh nghèo thích chơi với bộ sưu tập lớn các chú lính đồ chơi của mình. Biết mình có thể chết bất cứ lúc nào, anh xung phong đi chiến đấu mà không sợ hy sinh.
Tôi bị bỏ mặc mà không biết phải làm gì. Hãy hỏi bất kì một bác sĩ nào ,họ sẽ xác nhận những triệu chứng đó chính là hậu quả đầu tiên của sự gia tăng vượt quá mức cho phép của lượng mật trong máu. Chúng tôi vượt qua tất cả các cuộc kiểm kê tài sản của nhà nước và việc tuyển dụng them người.
Tôi đi vận động hết khoa này đến khoa khác và tôi vẫn còn nhớ lúc đó tôi đã phát tờ bướm ghi lại khẩu hiệu vận động như thế này: Tuy nhiên, một điều quan trọng nữa là nếu muốn thay đổi kết quả, ta nên xem lại nguyên nhân. Diền đàn dành cho ngwoif hùng biện trước thư viện trường đại học Malaya là ngôi nhà thứ hai của ông.
Ônh hoàn toàn mù chữ. Nhưng dù thế nào đi nữa, điều đó cũng dẫn đến kết cục là sự sỉ nhục mà xã hội “dành cho” sự thất bại, điều này dẫn dắt ta trở lại với những gì tôi đã nhắc đến trong chương trước – xã hội đã áp đặt một giá trị hết sức thấp kém và tiêu cực lên kinh nghiệm thất bại. Đừng mong ăn ngon ngủ yên .
Và nó hướng ta đến một nhận thức hoàn chỉnh là thành công chỉ đến thông qua đấu tranh . Lần thứ bảy vào tháng 3 năm 1908 ở Guang Zhou, Lian Zhou và Shang Si */ Tình trạng mù lòa không ngăn nổi Jonh Milton viết nên bài thơ tuyệt tác “Thiên đường đã mất”.
Tự mình ta chẳng làm được bao nhiêu. Mỗi ngày, sau giờ lên lớp, tôi ở kì một mình trong căn phòng thuê nhỏ bé của mình. Những “kẻ thất bại” như thế chính là niềm hy vọng của thế giới.
Sao thầy lại có thể nhận xét tôi một cách nhanh chóng là tôi không có đủ thực lực?”. Tia chớp lóe lên trên đầu họ. “Thành công không được đo bằng các đỉnh cao của một người đạt được, mà bằng các chướng ngại vật mà người đó đã đạt qua bằng chính khả năng của mình”.
Ông trở thành lãnh tụ của đảng Quốc đại và giành độc lập cho Ấn Độ bằng việc đấu tranh chông lại đế quốc Anh. Nhưng trước sự ngạc nhiên của anh, sự việc lại không diễn ra như vậy. Dù họ có thể bị coi là những kẻ thất bại suốt cuộc đời mình, lịch sử sẽ luôn luono coi họ là những người chiến thắng”.
, một công ty bán hàng trực tiếp với số vốn góp của mỗi thành viên là 1000 RM (263 USD). Thường ngày tôi không thích đọc sách nhưng tựa sách trông rất bắt mắt. Vì vậy mà ở tuổi 21, sau khi học song ở y khoa thì ông tình nguyện làm việc ở khoa ngoại.