Pikka On

Loạn luân gia đình địt nhau tập thể cực hay

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi tự nhủ: "Tuần này ta lầm lỡ trong bao nhiêu việc? Ta có làm được điều phải nào không và làm sao để tấn tới nữa?". Bây giờ tôi điều khiển một xưởng làm bìa dầy trên 450 thợ. Trong thời gian ấy, tôi chuyên tâm thu thập hết các sự kiện quan tới vấn đề.

    Ông chủ bút một tờ báo ở New Orleans nói với tôi rằng người thư ký của ông một hôm dọn bàn tìm ra được một cái máy đánh chữ mất từ hai năm! Nghĩ tới khi về nhà, thân hình tiền tuỵ mà sợ, khóc lóc như con nít. "Nếu đời người quả là bể thảm thì cuốn sách này chính là là ngọn gió thần đưa thuyền ta tới cõi Nát bàn, một cõi Nát bàn ở ngay trần thế.

    Mười một giờ sáng, khi phi cơ oanh tạc của Đức bay lượn trên đầu và bom bắt đầu dội xuống, tôi sợ tới nỗi chết cứng. Xương sống bị thương nặng tới nỗi gân giựt lên dữ dội. Bạn sẽ cảm thấy khí lực của bạn từ mặt dồn về giữa cơ thể và không còn bắp thịt nào căng thẳng nữa, như một em bé sơ sinh vậy.

    Cố nhiến, đó là một bạt tay vào lòng tự phụ của chàng. Ta đã là kẻ thù lớn nhất của ta, là nguyên nhân cái mạt vận của ta". Dale Carnegie viết cuốn Quẳng gánh lo đi.

    Tôi đã dùng 30 vạn Mỹ kim làm vốn mà chẳng thu được một xu nhỏ lời. Vậy muốn khỏi bực tức và buồn phiền vì lòng bạc bẽo của người khác, bạn hãy theo quy tắc thứ ba này: Đây là bài tường thuật của viên cảnh sát trưởng, mô tả trường hợp xảy ra tai nạn: "Ông William Falkaber 68 tuổi, chủ một tiệm ăn, đã tự giết mình khi đang nổi giận vì người bếp không nghe lời ông mà cứ uống cà phê trong đĩa chứ không uống bằng tách.

    Một ngày kia, một thiếu phụ gởi ông bức thư trong đó tặng ông những danh từ "dối trá, phản bội, khốn nạn". Tội lỗi của con sẽ được tha thứ. Nỗi cô đơn của lòng tôi tự nhiên biến mất.

    Đóng quá khứ lại! Để cho quá khứ đã chết rồi tự chôn nó. 000 Mỹ kim, và kiếm ngoài được hàng triệu Mỹ kim nữa. Lần đầu, đứa con gái cưng của ông, mới năm tuổi, thình lình chết.

    Bước vào thang máy, tôi để ý ngay tới vẻ mãn nguyện và vui cười trên mặt ông. Bạn nên chú ý rằng câu này thốt ra không phải bởi miệng một người lạc quan mà lại bởi miệng một người trong hai mươi năm đã biết thế nào là lo lắng cho ngày mai vì nghèo khổ, đói khát, để rồi trở nên một nhà văn hào xuất sắc nước Anh thời đó. Tôi lo lắng tới nỗi mất ngủ trong một thời gian dài.

    Bạn không tin vậy ư? Được, xin bạn thí nghiệm đi. Carrier, ở chương II phần nhất có thể giải quyết được hết thấy những vấn đề rắc rối không? Tất nhiên là không. Tôi yên ổn làm ở đó cho đến chiến tranh, tiệm phải đóng cửa.

    Nếu bạn là một nhà doanh nghiệp, chắc bạn nghĩ: "Nhan đề chương này thiệt là lố bịch. Một đứa con trai tôi tìm được việc trong một trại nọ, ngày đêm vắt sữa 13 con bò, đủ tiền ăn học. Tôi nghĩ rằng một ngày kia loài người sẽ bị tiêu diệt, cũng như những quái vật ấy.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap