Nott nhảy xuống ngựa và đi tới phía trước bà. Đó là một giọng cười nửa vui tươi nửa chế giễu. Ông đã trải qua không biết bao nhiêu thăng trầm của cuộc đời, đặc biệt ba mươi năm gần đây là thời gian khó khăn hơn bao giờ hết.
Chàng đã biết những yêu cầu cần có của một cây bốn lá và chàng đã cung cấp đầy đủ những đòi hỏi đó. Chắc là mình phải làm gì đó chứ - không có gì trên đời này tự đến cả. Tôi chẳng có ý gì cả.
Thời gian sắp hết rồi! Đó là ngày chán chuờng nhất của Nott trong khu rừng Mê Hoặc. - Được rồi, nếu cậu muốn thì tôi cũng công nhận rằng sự may mắn "trên trời rơi xuống" quả thật là khó hiện hữu trên đời nhưng rất ít khi nó xảy đến với chúng ta và nếu có thì cũng chẳng kéo dài được mấy.
Và tôi biết ông sẽ chuyển đến đúng người. Có lẽ là cả hai đều đúng. Chúng chính là hạt giống của Cây Bốn Lá thần kỳ, mỗi hạt rơi xuống là.
Và Sid cũng chẳng biết phải làm gì hôm nay nữa nên chàng chuyển hướng quan tâm của mình đến những vấn đề của Bà chúa hồ. Nhưng điều thật sự đáng nói là những hạt giống này không chỉ rơi xuống nơi Sid đứng mà nó vương vãi khắp nơi trong khu rừng Mê Hoặc, bay vào từng hang cùng ngõ hẻm của khu rừng rộng lớn, bạt ngàn này. - Bây giờ thì anh có thể sống đến suốt đời với sự may mắn đó.
Đột nhiên một ý nghĩ chợt lóe lên: Chúng chỉ thích rong chơi suốt ngày và luôn để việc cần làm hôm nay đến "ngày mai" mới làm. Max thấy thế liền vội nói:
Leo lên được ngọn núi này thật là một điều cam go. - Hôm nay gặp lại cậu và nghe câu chuyện may mắn đó, tôi cảm giác như mình trẻ lại. - Cảm ơn Người đã trả lời con.
Những tán lá dày đặc tầng tầng lớp lớp phủ lên nhau khiến ánh nắng mặt trời không thể nào xuyên qua được, vì thế quanh năm khu rừng trông thật u tối ngay cả lúc ban ngày. Các hiệp sĩ lần lượt leo lên ngựa ra về. Nott quay lại và nhận ra Bà chúa hồ.
Bà đã sống ngay từ ngày đầu tiên trong khu rừng này. Sequoia bắt đầu lắc lư thân hình vĩ đại của mình, cất lên tiếng nói nặng nề: ngay dưới chỗ chàng ngồi.
First News trân trọng giới thiệu đến bạn đọc Việt Nam cuốn sách kỳ diệu này. Chàng không chắc chắn là ánh sáng sẽ rọi vào đâu và cũng không muốn mạo hiểm nên quyết định lần lượt leo lên mười hai cái cây lớn quanh đó và dùng kiếm chặt bớt các nhánh cây. Cư dân trong khu rừng này rất lười biếng.