Bạn nên tự mình suy nghĩ và đặt ra những mục tiêu thật sự có ý nghĩa cho chính mình, để khi đạt được, dù khó khăn bạn sẽ rất trân trọng và tự hào với chính mình. Cụ Nelson rất quen thuộc với cư dân khi Nam Florida, nơi cụ sinh sống. Có một điều mà những người như vậy không nhận ra là: niềm vui thực sự chỉ có được khi bản thân mỗi người vượt qua được chính mình của ngày hôm qua chứ không phải là vượt hơn người khác.
Để rồi sau đó bạn có thể nhìn lại chặng đường đã qua và cảm nhận được giá trị của sự dũng cảm và cách nhìn mới mà không có cảm giác ân hận hay nuối tiếc khi luôn nghĩ rằng lẽ ra phải quay lại từ đầu - vì đôi lúc đó là điều không thể. Chúng ta cứ đẩy, đẩy và đẩy mà chẳng bao giờ để ý rằng làm như thế sẽ chẳng giải quyết được chuyện gì cả… vì chính bản thân nó đã như vậy rồi. Chúng ta sẽ bị hút đến những người luôn hướng đến những kỳ vọng tươi đẹp.
Khi những người xung quanh, những hình ảnh cũ không còn đủ sức động viên bạn nữa thì một tấm gương, một con người hay hình ảnh mới thích hợp hơn sẽ là niềm tin giúp bạn vượt qua thử thách và tìm được ý nghĩa đích thực của cuộc sống. Hãy luôn mang theo một cuốn sổ, bạn sẽ có thể giữ lại những suy nghĩ thoáng qua đó. Trong cuộc sống bận rộn, ít người quan tâm đến các món rau và hoa quả.
Điều trớ trêu nhất là Nixon vẫn có thể chiến thắng mà không cần phải bày ra bất cứ trò nào như vậy - dù cuộc tham chiến phi nghĩa ở Việt Nam của chính phủ Mỹ lúc đó bị dư luận phản đối. Cô trưng bày các tác phẩm của mình tại cuộc triển lãm nghệ thuật địa phương hay tại các phòng tranh nhỏ. Hãy nhận biết rằng những niềm tin đều có những giá trị riêng.
Như lời một hướng đạo sinh chín tuổi giải thích: "Vì bạn có thể làm tổn thương tình cảm của một ai đó, nên việc bạn đang làm với mọi người là rất quan trọng". Có những người tự cho là mình đã học đủ, đọc nhiều, vốn hiểu biết rộng nên không cần phải đọc sách hay học hỏi thêm nữa. Hãy sống thực tế và cố gắng cho mọi việc tốt hơn, nhưng đừng tự buộc mình phải trở nên hoàn hảo.
Với cô việc vẽ tranh là một cách tự thể hiện và khẳng định mình. Cậu đã không được chọn vào đội tuyển. Vấn đề là, khi đã ra đến giữa sông thì hai nửa của cây cầu lại không gặp nhau.
Chúng ta cần phát huy năng lực của mình. Nhưng khi đưa được tảng đá lên gần đỉnh đồi, anh bị tuột tay và tảng đá lại rơi xuống vực. Những người này có điểm gì chung? Có ai trong số họ tỏ ra bi quan - luôn luôn đợi chờ điều tệ hại nhất xẩy ra? Hẳn là không.
Nhưng có quá nhiều việc phải làm là mặt tích cực của sự "dư giả", trong khi có quá ít việc để làm lại là mặt tiêu cựu của sự thiếu năng lực và lười biếng. Và cuộc sống sẽ trở nên nhàm chán vì họ không thể khám phá cái mới, hay những điều thú vị khác của cuộc sống. Dù đã có những lỗi lầm không thể khắc phục được, nhưng sự nhìn nhận chân thành sẽ giúp bạn thanh thản hơn
Ngay từ bây giờ, hãy nghĩ về những điều ấy và bắt tay vào thực hiện chúng. người ta đã tốn hàng triệu đôla và hàng ngàn giờ công để rồi mọi sự chẳng đi đến đâu. Cô ấy có phải là một sinh viên giỏi hay không? Và bạn đang so sánh cô ta với ai: Với các bạn cùng lớp hay với Einstein? Phải chăng anh ấy là một cầu thủ tài năng? À, bạn đang so sánh anh ta với Maradona hay với Pele? Hôm qua có phải là một ngày đáng nhớ không? Phải chăng bạn đang so sánh nó với ngày lễ tốt nghiệp, ngày tổ chức lễ cưới hay với một ngày nào đó trong tuần? chúng ta nên xem xét sự việc bằng con mắt thực tế.
Bob là một người cổ hũ, ông có thú vui làm đồ mộc. Cuộc đời bạn được tạo thành bởi nhiều khía cạnh khác nhau. Có lẽ đối với anh, không có khái niệm tồn tại của thế giới, vì anh đã không hề trực tiếp trải nghiệm qua bất kỳ điều gì bên ngoài thị trấn bé nhỏ ấy.