Pikka On

Nắc em yu shinoda đít bự full không che

  • #1
  • #2
  • #3
  • Liệu đã đủ thông minh để biết đem đến cho nhau những cơ hội phát triển trí tuệ nhằm nâng cao phẩm chất cộng sinh và làm nó trở nên dễ chịu, không hủy diệt năng lực cá nhân. Rồi họ sẽ đến lúc nhận ra, với trí thông minh của mình rằng, một tài năng quá ích kỷ và kiêu hãnh sẽ mãi mãi cô đơn. Không làm ác theo cách này thì cũng làm ác theo cách khác mà thôi.

    Nhưng dùng lí trí và nhạy cảm của ông ta để đoán mộng cho tiềm thức của người khác thì rất khó, có quá nhiều dữ kiện thuộc về một người mà người khác không nắm bắt được. Thay cho những sự trống rỗng, bất động của thói quen vật vờ. Ngoan ngoãn lại cũng là chơi.

    Không hy vọng những ký ức không bị xáo trộn hoặc nhầm lẫn. Bị nghi ngờ cũng đáng. Không phải điệu cười chua chát.

    Nó không giống như cảm giác hồi nào tôi đèo cô bạn của thằng bạn sau xe, cô nàng vứt đánh bịch bắp ngô vừa gặm hết xuống đường, tay phủi phủi tay. Rõ ràng phải đi trình báo. Và tôi ảo tưởng có thể cải tạo cuộc đời (có phải chỉ mình tôi ảo tưởng đâu).

    Mẹ thì không chịu thả bạn ra để nắng làm tan chảy chúng. Nên cháu mới dám cãi như thế. Ngồi cà kê dê ngỗng thêm một lát tôi bảo nóng quá rủ ông anh ra.

    Chẳng hạn bạn chưa bao giờ nghĩ đến chuyện cầm tay một cô gái. Rằng: Sự lười biếng ấy khiến trẻ con khổ. Theo một cách của riêng em.

    Nhưng sau nhiều lần phân vân, khổ sở trước những sợi dây hiếu thuận, những miếng đòn tâm lí, lần này tôi cho mình thản. Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp. Ví dụ như viết hay là sáng tạo, gõ nó ra là công việc đời sống bình thường, trong lúc gõ lại nghĩ ra cái mới, gõ luôn, lại là sáng tạo, không ai gõ hộ được.

    Phía sau hai hàng cây là một lùm lau lách um tùm như rừng. Vả lại mình là sinh viên, cô ta là giáo viên. Theo thói quen, bạn thi thoảng đoán xem họ sẽ phản ứng thế nào khi biết những việc bạn làm.

    Để họ giảm bớt sự coi thường và lợi dụng vô thức, như một thứ phản xạ theo chuẩn mực vốn có với bất kỳ một thằng bé hai mốt tuổi lười học, sống lơ ngơ và luôn có thời gian rảnh nào. Dù đã được khuyến khích, động viên tinh thần bằng một kỳ nghỉ trước đó. Lần sau không thế nữa nhé.

    Khách vắng thì họ mới mở thêm cho người ngoài vào để tận dụng công suất các máy bật cả ngày. Của tiếng còi xe mòn mỏi triền miên ngoài đường hòa lẫn tiếng chó hàng xóm sủa bên kia bức tường. Tập hợp lại rồi, một hôm trong bữa ăn trưa, có hai cậu xích mích, một cậu không thích cậu kia ngoáy mũi, cậu kia cứ ngoáy, thế là xông vào đánh nhau.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap