Chẳng hạn, nếu bạn nghi ngờ một nhân viên ở nhà trong khi người đó nói đang đi nghỉ mát, đừng hỏi họ đã hưởng thụ thời tiết ở Florida như thế nào. Người đó hơi xoay người hoặc hoàn toàn tránh xa hoặc đứng né hẳn đi. Đây là cách tốt nhất vì nó có tác dụng ở nhiều cấp độ.
Manh mối 8 – Vùng biểu cảm: Nhận biết nụ cười không chân thật Bạn muốn bày tỏ sự cảm thông và tính chân thật khi sử dụng những viên đạn bạc này. Bạn cần biến suy nghĩ lôgic và hợp lý thành một lời nói dựa trên tình cảm – và đưa những lợi ích trực tiếp để người đó nói thật.
Đây là một trong những phương án rất hiệu quả, miễn sao bạn có sự hợp tác của người thứ ba. Đối với kẻ nói dối, những từ biểu đạt không được nhấn mạnh. Trong ví dụ này, sếp của bạn thừa nhận thích ý tưởng của bạn.
Nếu ai đó nói thẳng rằng mình không thể bị lay chuyển, điều đó có nghĩa là người đó biết mình có thể bị dao động. Nói thế tức là người ta không thích bị nghĩ là kém hơn, dù bằng bất kỳ cách nào, dưới hình thức nào. Những người như vậy không có khái niệm đúng sai.
Nếu anh ta đưa ra lý do tại sao bạn không thể xem ảnh, chẳng hạn như anh ta không chụp bức nào, không ra ngoài, quên không mở nắp ống kính, v. Một lần nữa, cậu con trai cảm thấy thoải mái trả lời một cách trung thực bởi vì câu hỏi của bạn cho thấy rõ rằng bạn biết mọi việc chưa thật hoàn hảo. Chẳng hạn: “Tôi đã từng bán cho anh một con chó bị bệnh tim à? Có phải anh đang hỏi tôi vậy không?”
Một khi bạn biết nó được thực hiện ra sao, bạn sẽ không bị mắc lừa. Anh muốn làm những gì tốt nhất cho mình và điều đó sẽ là (cho tôi biết những gì đã xảy ra). Hãy chú ý tư thế của người đó.
Hãy kể cho bà ấy chuyện gì đó mà bạn biết là đúng như vậy. Một khách hàng mang đổi chiếc máy in bị hỏng mới mua vài ngày trước. Thỉnh thoảng, có trường hợp những người khẳng định dứt khoát một ý kiến hoặc quan điểm lại không hề tin vào ý kiến hay quan điểm đó.
Những người này có một vị thế tâm lý rất khác, vì thế tình huống phải được giải quyết một cách đặc biệt. Dưới đây là những nguyên tắc chỉ đạo cần ghi nhớ cho tình huống này: Dĩ nhiên, người đó sẽ bị kích động và trở nên cục cằn.
Câu hỏi mẫu 2: “Được rồi, tôi nghĩ tôi biết có chuyện gì. Có lẽ chúng ta sẽ nói vào lúc khác. Ví dụ 1: “Chính sách của chúng tôi là hậu thuẫn các cổ đông của mình.
Tuy nhiên, nếu bạn nhất định phải biết được sự thật trong một tình huống nào đó, chương này sẽ cung cấp cho bạn một chuỗi các câu hỏi gần như bảo đảm rằng bạn sẽ biết liệu bạn có bị lừa dối hay không và sự thật là gì nếu nó không bộc lộ rõ. Nếu bạn nói với một người hàng xóm rằng trong khu vực này có tình trạng đột nhập tư gia, thì trong vài ngày tới, bà ấy sẽ chú ý và thấy rằng những cái can trong ga-ra hình như không đúng chỗ; hộp thư có vẻ “kỳ cục”; xe hơi đi qua phố rất đáng nghi. Nói cách khác, trọng tâm của người đó thay đổi tùy thuộc vào mức độ tự tin vào bản thân.