Thế nhưng chàng đã biết được hai lý do tại sao Cây Bốn Lá thần kỳ chưa bao giờ mọc được trong khu rừng Mê Hoặc, và chàng tin chắc rằng mình sẽ còn biết nhiều hơn nữa vào ngày mai. Đúng là dường như chàng sẽ không cần phải làm gì thêm nữa nên chàng có thể để việc này vào ngày mai. Giờ hãy nói cho ta biết Cây Bốn Lá thần kỳ mọc ở đâu?
" Nếu cậu muốn thì tôi sẽ kể cho cậu nghe câu chuyện đó. Ngươi lúc nào cũng chờ đợi người khác mang đến may mắn cho mình. Cho dù nếu chàng chọn đúng vị trí thì Cây Bốn Lá thần kỳ cũng không thể nào mọc lên được ở một nơi đầy đá như vậy được.
Tôi chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về điều này. May mắn phải do mình tạo ra. - Bình tĩnh, bình tĩnh nào! Để ta giải thích cho mọi người rõ thêm.
Hiểu rằng tạo ra may mắn chính là chuẩn bị điều kiện lý tưởng cho những cơ hội khi nó đến. Tôi đã ra đi và không bao giờ trở lại. Nếu chúng không hát, nước trong hồ sẽ không bay hơi, và nếu nước không bay hơi thì hồ sẽ bị ngập nước, và nếu hồ quá đầy nước gây ra ngập lụt thì rất nhiều cây cối, hoa quả, và sinh vật trong rừng sẽ bị chết.
Họ cũng không biết người kia đang ở đâu trong khu rừng. Hãy nói cho ta biết nó ở đâu. - Ngươi đang nói gì thế? Ta chẳng biết Sid cũng như cái gã ngốc nào đã nói cho mi cái điều vớ vẩn này.
Chàng quỳ xuống tỏ lòng biết ơn, những giọt nước mắt sung sướng và hạnh phúc không kìm được đã trào ra. Rồi chàng quay lại và kiên nhẫn dùng kiếm và tay tạo nên một rãnh sâu giữa hai đường kiếm, chàng đào tới đâu, dòng nước len lỏi ùa theo đến đó, và làm đất mềm hơn. Nott chạy ngay đến trung tâm của khu rừng.
Ngày cứ tàn dần nhưng vẫn chẳng có chuyện gì xảy ra. Dù chỉ ngủ được trong chốc lát, nhưng trong giấc ngủ chàng lại mơ thấy Cây Bốn Lá thần kỳ. Nhưng rồi ông chậc lưỡi đồng ý.
- Có chắc là ông đang không nói dối ta không? Hay là ông đã nói với gã Sid - hiệp sĩ áo trắng cưỡi con bạch mã - về cái cây đó rồi! Ông ta là một phù thủy bậc thầy tính tình nghĩ hiệp và rất giỏi các phép thuật cùng với kiến thức uyên bác nên rất được mọi người xa gần nể phục, kính trọng. Thế nên ban ngày ta đâu có được ngủ, còn ban đêm thì tiếng ca của chúng cứ đánh thức ta mãi.
Ta chỉ nhận nước vào mà chẳng tạo ra bất cứ dòng chảy nào lấy nước từ ta cả. Vì vậy hãy giữ im lặng và đi đi. Chàng biết ngay đó là chính là Sequoia.
Còn Max thì vẫn im lặng. Tôi đã học hỏi rất nhiều khi đi quan sát những cửa hàng khác. Chàng chẳng cần phải suy nghĩ lâu cũng biết được chỗ mình cần tìm nước là ở đâu.