Vấn đề của ngày nay là có quá nhiều người thuộc đủ mọi lứa tuổi, đã không quan tâm đầy đủ đến hai yếu tố căn bản này của cuộc sống. Đó có thể là một nụ cười, một lời nói động viên chân tình lạc quan, hay một sự chia sẻ đúng lúc. Cách đây hàng ngàn năm, Khổng Tử từng nói rằng, cuộc sống thật ra rất đơn giản, chỉ là chúng ta cứ khăng khăng đòi làm cho nó phức tạp hơn mà thôi.
Tôi không bao giờ thức dậy mà không có ý tưởng nào trong đầu. Rất nhiều người cứ mãi than vãn về những khó khăn của mình như thể trường hợp của mình là duy nhất, và họ luôn cảm thấy cuộc sống của người khác dễ dàng hơn cuộc sống của họ. Nếu thất bại, hãy dũng cảm bắt tay làm lại.
Tôi luôn tin rằng một thái độ chưa đúng, một thói quen xấu luôn có thể thay đổi được. Lý do thực sự duy nhất cần phải có luật lệ là để giúp chúng ta quan tâm đến nhau hơn. Giống như nhiều người khác, tôi cũng quan niệm ai cũng thế cả mà, một chút không trung thực không có gì là xấu cả.
* Chọn những gì chúng ta sẽ thực hiện, sẽ hoàn thành: Chúng ta có thể để cho hoàn cảnh và những người khác quyết định thay cho chúng ta, hoặc chính chúng ta sẽ đi tìm ý nghĩa đích thực của cuộc sống và sống hết mình vì mục đích ấy. Khi sinh ra, chúng ta chưa có bất kỳ một thói quen nào mà thói quen được hình thành và phát triển thông qua sự lặp đi lặp lại của suy nghĩ và hành động theo thời gian. Khi tôi dạy những khóa về giao tiếp, cả ở trung học lẫn đại học, tôi đã tiến hành một hoạt động rất đơn giản nhưng lại rất có tác dụng.
Đáng buồn thay, nhiều bạn trẻ cũng đang lâm vào tình trạng ấy. Chúng ta có thể trở thành một người tự kiêu, không quan tâm đến ai, hoặc là một người tử tế, tốt bụng và luôn tôn trọng người khác. Đó là một trong những cuốn được nhiều người đọc nhất vào những năm 1980.
Schweitzer nhận thấy rằng có quá nhiều người đã sống đến cuối đời mình mà chưa một lần biết đến ý nghĩa và giá trị của cuộc sống. Thay vì nói về lỗi lầm và khuyết điểm của các sinh viên, anh rất thường nhấn mạnh vào thành quả hoặc vào khả năng có thể phát triển được của họ. Càng nghĩ, bức tranh về chiếc cầu càng hiện rõ trong ông.
Đó là khuyết điểm mà giới trẻ ngày nay thường hay gặp phải bởi họ thường nghĩ rằng mình đã là giỏi, đã biết hết trong khi thực sự mới chỉ biết được đôi chút. Chúng ta biết rằng nên sắp xếp thứ tự ưu tiên cho những điều mình mong muốn. Hy vọng rằng những người khác cũng cảm nhận được những điều như vậy khi đọc cuốn sách này.
Giờ đây đã gần đến tuổi tám mươi, ông vẫn làm theo những quy tắc bất di bất dịch đó, và ông vẫn còn ham mê cuộc sống này. Ngoài chuyện phải làm việc 40 giờ một tuần, họ còn theo học 4 giờ mỗi tuần, và lại phải bỏ ra hàng chục giờ nữa để làm bài tập và đọc tài liệu. Hãy dám mạo hiểm và can đảm một chút.
Khi nói về tất cả những người bất hạnh trên thế giới này, bất hạnh nhất là những kẻ không tìm ra được một việc gì mình muốn làm. Nói như thế là hơi quá lời bởi theo thừa nhận của Franklin, ông cũng có những khuyết điểm về cá tính. Không ai có cuộc sống là hoàn thiện và đúng hết cả.
Chúng ta không thể nói tự thân tiền là tốt hay xấu. Cách chúng ta cư xử với người khác như một tấm gương soi rọi chính ta. Và cách chúng ta cảm nhận về chính mình liên quan đến việc hình thành tính cách riêng của mỗi chúng ta.