Pikka On

Uống nhầm rocket, nhưng trúng số được cô bạn gái giúp đỡ

  • #1
  • #2
  • #3
  • Khi ấy, nếu quả họ thấy tôi bất hiếu, tôi lừa dối thì tôi càng mong họ đuổi tôi ra khỏi nhà để đỡ phải nhìn mặt nhau. Chúng sẽ cắt đứt giấc ngủ của bạn. Và khi tích trữ được thì tôi lại mệt vì sự đi quá tải của đầu óc nhỏ nhoi.

    Tôi sẽ kể nhưng đã 9h kém 10, sắp đến giờ học 3 tiết sau. Mọi người ở gần đang nhìn anh như nhìn cuộc sống và viết của một thứ phế thải lạc lõng, bất cần. Ta không thích nổi cáu.

    Họ nỗ lực vì điều đó. Đem lại sự biết rèn luyện và biết hưởng thụ. Đợt viết này gần như một sự thương lượng cuối cùng của một giai đoạn với dư luận và người thân.

    Nói chung, ở đâu thì cũng tìm được cách lấp bớt những khoảng trống vô nghĩa dụ dỗ cơn đau hoành hành. Vả lại khi người ta đã biết tận dụng cả cảm giác chán viết để viết thì… Tha hồ mà điền vào dấu ba chấm. Chính nó làm bạn đau không ít.

    Mọi thứ vẫn như thế. Càng ngày bạn càng thấy mình nhận thức được nó. Như một bông tulip rơi trên mặt tuyết.

    Còn anh không chống cự thì họ sẽ để anh sống như một con chó ngao nho nhỏ trong vô số con chó ngao của họ. Mới đó mà tôi đã định chơi trò đấu giá. Thử tiếp đến máy chạy, máy leo núi.

    Cô ta không ngước lên, liếc qua, lát sau mới cầm lên. Nơi mà tôi chưa đến một mình bao giờ. Cháu bảo: Con hơn cha là nhà có phúc ạ.

    Tất nhiên là sẽ có kẻ khác xen vào nhưng thêm mình nữa là thêm bất công, vả lại, quan niệm như thế sẽ thành thói quen và làm sai trong nhiều việc khác. Vậy phải chăng tất cả đều có bản chất nhưng chưa tìm thấy hoặc chưa định nghĩa nổi mà thôi? Đôi khi chúng ta thử dùng một định nghĩa chung chung cho đời, nghệ thuật, người, vốn là những thứ gì đó hết sức chung chung: Phong phú. Tựa lưng vào hộp dầu cá là cái đồng hồ báo thức.

    Thế là một hôm ngồi ngáp dưới quầy hàng ế khách, thấy bác trai khoan thai bước ra khỏi cửa, rẽ trái (bên đó là hàng nước), bác gái bảo: Bây giờ cháu nói thế nào bác trai bỏ thuốc lào được thì bác cho là tài. Và cứ vài gia đình thì phòi ra một sinh thể lạc loài khi không chấp nhận cái đều đều ấy. Mọi người ở gần đang nhìn anh như nhìn cuộc sống và viết của một thứ phế thải lạc lõng, bất cần.

    Có thể tột cùng tuyệt vọng (31. Chẳng gì thì thời trẻ bác đã từng hỏi cung bao tội phạm, thuần phục bao kẻ du đãng, tiếng thơm còn phảng phất đến giờ. Có quyền chọn lựa giữa sống thiện và ác.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap