Với giọng trầm ngâm như hồi tưởng lại quá khứ, ông ta kể lại: Phải cải thiện bản tính do dự, trì trệ của bản thân thì chúng ta mới có thể làm giàu được. – Ngài có thể trả cho tôi hai phần ba số tiền của chín trăm con cừu này cũng được, để tôi có thể khởi hành ngay bây giờ.
Họ xem những hành động vô nhân đạo này là hình phạt đích đáng dành cho những người nô lệ dám nổi loại chống lại nhà vua. Nhưng tại sao mỗi lần đối diện với dịp may, chúng ta thường do dự và thối lui, chứ không nghĩ rằng đây là dịp tốt cần phải nắm lấy. Trong suốt bốn năm trước khi làm quản lý cho ông Algamish, tôi đã quyết tâm để dành một phần mười trong tổng số tiền mà tôi kiếm ra, đồng thời sau một lần thất bại tôi đã rút kinh nghiệm và khôn ngoan hơn nhiều.
Bạn phải thận trọng khi đầu tư của cải của mình, chú ý đừng vì tham lam mà mù quáng lao vào những vụ đầu tư mang lại lợi nhuận lớn một cách bất thường. - Sau khi cho biết mình là một nô lệ, ông Arad Gula nói rằng ông đang lo lắng về cuộc sống tự do sắp tới của mình. Con đừng bỏ qua bất cứ một chi tiết nhỏ nhặt nào nhé!
Một buổi chiều nọ, người nông dân nghe con bò đực phàn nàn với con lừa về công việc nặng nhọc của mình: Tôi gượng đứng dậy, mặc cho hai chân chỉ muốn khuỵu xuống. Vàng luôn luôn trung thành và đem lại lợi nhuận cho những người chủ thận trọng đầu tư theo lời khuyên của những người khôn ngoan.
- Ngày hôm nay có bao nhiêu người trong số các bạn mang túi tiền xẹp lép? Ông cũng không rèn luyện được những đức tính tốt như kiên nhẫn, cần cù và chịu khó. Trước đây, tôi cũng nghèo khó và đi làm thuê như các anh.
Bởi vì, ông ấy đã vượt qua được số phận nô lệ và trở thành một người công dân gương mẫu nhất ở vùng Damacus. Vì vậy, con quyết định phải thực hiện cho bằng được ý định đó, nếu không con sẽ không trở về gặp cha. Ông cảm thấy mình giống một con bò trong cuộc thương lượng đó.
Vì vậy, tôi không nhấn mạnh đến kế hoạch này. - Điều này xuất phát từ món quà của nhà vua tặng cho tôi. Đối với công trình này, nữ hoàng Semiramis được xem là người có công đầu tiên.
Thật lạ lùng biết bao, tôi không còn thiếu hụt tiền bạc như trước nữa. Phải chăng đây mới chính là giá trị thật của cuộc sống mà tôi chưa hềhám phá ra trước đó? Dabasir cũng vậy, nhưng lần này anh gọi lớn:
- Dạ thưa bệ hạ! Điều đó cùng với lòng ham thích làm giàu của hạ thần nữa ạ! Thời gian đầu, những khoản nợ còn ít và nhỏ nên tôi vẫn còn chi trả được. Nhìn thấy bầy cừu, họ rất ưng ý nên đã trả với giá rất cao – cao gấp ba lần so với giá người nông dân nài nỉ bán cho tôi vào tối hôm qua.
Vì thế, hàng năm tôi có một khoản lợi tức rất lớn, lớn đến mức chẳng bao lâu sau tôi được gọi là người giàu có nhất tại Babylon. "Ngày ấy, tôi vẫn còn rất trẻ và đi làm thuê giống như các anh. Theo tôi nghĩ, những người cho vay tiền thường sẵn lòng giúp đỡ những ai muốn có một ngôi nhà và đất đai riêng của mình.