Chắc là có những đôi mắt du lịch nhìn ra xa xăm. Vì những cơ hội mới có thể coi là may mắn này, và sắp viết xong nên lòng chắc thoải mái hơn chút ít. Bạn đã rơi vào cái bẫy lôgic ma mãnh của tạo hóa.
Ở đây, bạn thấy bệnh tinh thần của bác còn nặng hơn của bạn. Lát sau tôi lẻn xuống. Bên phải là bụi cây, bụi cây, rồi đến bể bơi.
Biết rõ bạn là cái gì để làm gì. Chỗ còn lại trong tủ thì không nỡ giết. Họ vốn là những người khá nhạy cảm.
Bạn phân vân không biết chọn cái nào. Đường phố phía bên kia ném sang tiếng còi xe. Họ sẽ luôn phải cúi đầu.
Có một hôm đá bóng trong mưa xong, ra sân xi măng uống nước, ngẩng lên trời theo tiếng reo của một người. Khi nàng bảo chồng mua cho một chuỗi tràng hạt nhỏ, nhà văn hỏi: Em bắt đầu tin vào cõi thiền à?. Chúng ta hãy đi tiếp với mệnh đề tôi là thiên tài và phân ra các khả năng dẫn đến việc tôi không hề có một xu nhuận bút dù tôi có gửi tác phẩm độ hơn chục lần đến vài tờ báo có mục văn nghệ và (tự) đăng hàng trăm bài trên các diễn đàn liên mạng.
Toán và Lí tôi vẫn xếp hạng làng nhàng. Về sau, nàng là một cái gì đó mà tôi dựa vào, tôi kiếm tìm mỗi khi đến lớp. Bạn xoay bên này thì ông anh nghiêng bên kia, như vô tình mà như giấu giếm.
Khi em trả lời thì anh sẽ bảo: Anh không nghĩ được cao xa như thế đâu cô bé ạ. Còn cả đời quanh quẩn với vài mảnh vỡ của chiếc bình tạo hóa (mà cũng chả ghép nên được một thế giới hay ho gì từ những mảnh vỡ ấy) thì chấp nhận làm người bình thường. Tôi e rồi lại nằm nướng đến tận chiều.
Vì những việc như thế mà chúng ta có thể bỏ qua những lúc vô lí, hết sức vô lí của họ; khi hiểu cách giải quyết dứt khoát, nhanh gọn như một thói quen sẽ không tránh khỏi độc đoán, duy ý chí. Tôi muốn (em muốn) sống để tôi thôi muốn chết. Ai thích thì cứ việc viết theo cách của mình.
Thực sự là bác rất bực vì cháu không tôn trọng mọi người. Những kẻ có khả năng lãnh đạo như vậy đủ thông minh để đọc và hiểu về tính nhân văn. Trong sự đối phó với sự suy kiệt cũng như không thỏa mãn để có thể tiếp tục lao động: Viết.
Kệ cha sự im lặng của bạn có ý nghĩa gì, với người khác, nó tương đương đồng ý. Thật ra, nếu bạn đấu tranh vì nhân loại, vì đất nước quê hương, vì nhân dân hay vì gì gì đó cũng không nằm ngoài việc tháo gỡ những tình trạng như thế này. Hôm trước trốn mẹ đá chơi một trận mà chân còn tập tễnh đến hôm nay.