- Ta nghe nói rằng có một Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc trong vòng bảy ngày tới. Nhưng sau đó các đối thủ cạnh tranh xuất hiện ngày càng nhiều và thế là lượng sản phẩm bán ra của công ty tôi bắt đầu sụt giảm. Bà chúa hồ nghe thế liền phá lên cười.
trong vườn hoa của lâu đài của Merlin. Ngày mai hắn sẽ đến đó nhổ Cây Bốn Lá thần kỳ lên và sở hữu nó. May là Sid đã không trì hoãn việc tỉa bớt các nhánh cây, nếu không thì chắc là anh sẽ không còn thời gian để biết được là mình cần phải xới bỏ đá thì cây bốn lá mới có thể mọc lên được.
Để an toàn và tránh thú dữ tối qua, anh đã ngủ trên một chạc cây cổ thụ. Sự khác nhau này có lẽ chẳng mấy người chú ý đến, nhưng đối với Sid thì khác. Bà chúa hồ nghe thế liền phá lên cười.
Tôi biết ơn ông thật nhiều. - Khoan đã, thưa Người. Bà đã sống ngay từ ngày đầu tiên trong khu rừng này.
Ngươi lúc nào cũng chờ đợi người khác mang đến may mắn cho mình. Chính anh đã quyết định đi tới khu rừng Mê Hoặc. Câu chuyện giản dị này có thể được áp dụng rất rộng rãi cho tất cả mọi người và có khả năng khích lệ một cách độc đáo.
Đúng là thật khó mà tìm được vị trí chính xác nơi Cây Bốn Lá thần kỳ sẽ mọc. Nhưng rồi ông chậc lưỡi đồng ý. Chàng đang làm những gì mình phải làm.
Ngay sau đó, những hạt giống nhỏ lấp lánh như bọc vàng từ trên không trung bắt đầu rơi tỏa xuống khắp nơi theo cơn gió. Chàng đã biết những yêu cầu cần có của một cây bốn lá và chàng đã cung cấp đầy đủ những đòi hỏi đó. Chúng mau chóng tàn lụi như những hạt giống được rơi xuống sa mạc khô cằn.
hãy bảo trọng nhé, chàng trai. Tôi chưa bao giờ ngừng suy nghĩ về điều này. Tối qua, chàng đã phải thức khuya làm việc, vì thế chàng quyết định cho phép mình ngủ thêm một chút để lấy lại sức khỏe.
Mình biết là khả năng chọn đúng vị trí nơi cây sẽ mọc là rất thấp, nhưng cũng biết đâu mình may mắn thì sao? Vì thế mình cần phải bảo đảm mảnh đất đó có đủ lượng nước nó cần. Nhưng lần này bà không cần nghĩ ngợi gì lâu cả vì bà biết câu trả lời quá rõ. chàng còn cần thứ gì khác nữa không nhỉ?
Các hiệp sĩ lần lượt leo lên ngựa ra về. Thật nhanh chóng, Sid tìm được một nơi yên tĩnh và cách biệt trong khu rừng. Và nó đã mỉm cười với cậu chứ không phải với tôi.