Để thực sự hạnh phúc, chúng ta phải dùng tài năng của cá nhân mình để làm tăng giá trị cho cuộc sống của những người khác. Nếu có thể, trước tiên hãy thực hiện việc ấy trong khi làm việc cho ai đó hoặc với ai đó, để học những điều cốt lõi. Nhưng đừng để nỗi sợ hãi và sự khó chịu ngăn cản bạn.
Có ai biết thế giới đó ra sao không? Tôi chắc là không. Tôi đã mở một trong những trung tâm rèn luyện sức khỏe đầu tiên ở Bắc Mỹ. Tất nhiên là có thể bạn đã đọc những cuốn sách khác, nghe nhiều băng cassette hay đĩa CD, tham dự các khóa học, và nghe về hàng lô các phương cách làm giàu trong kinh doanh bất động sản, chứng khoán, hoặc tổ chức doanh nghiệp.
Điều đó dẫn đến một câu hỏi từ xa xưa như thế này: “Cái ly đang đầy một nửa hay đang vơi một nửa?”. Bằng việc cắt giảm hợp lý các khoản phí sinh hoạt, bạn sẽ làm cho số tiền tiết kiệm của mình tăng lên và như thế số tiền trong quỹ dành để đầu tư cũng tăng theo. Người giàu không gửi những thông điệp mâu thuẫn vào vũ trụ.
Không chỉ đọc suông, cũng không chỉ bàn luận hay suy ngẫm, bạn phải áp dụng những lý thuyết đó vào thực tế cuộc sống để có thành công thực sự. Chưa có ai chết vì không thoải mái, nhưng hơn tất cả mọi thứ cộng lại, việc sống dưới bóng chiếc ô thoải mái đó đã giết chết nhiều ý tưởng, chặn đứng cơ hội, ngăn cản hành động và trì hoãn xu hướng phát triển của con người. Hãy viết và gửi thư hoặc email cho một người thành công trong bất cứ lĩnh vực nào mà bạn biết (không nhất thiết phải là người quen), nói cho họ biết bạn ngưỡng mộ họ thế nào và hãy khen ngợi những thành tựu mà họ đạt được.
Tôi nhìn thẳng vào mắt họ và nói: “Bạn vừa bị khánh kiệt! Đúng không?”. Bạn mong muốn có cuộc sống như thế nào? Bạn muốn tham gia cuộc chơi như thế nào? Bạn muốn chơi trong những giải đấu lớn hay nhỏ, trong đội hình chính hay phụ? Đó là lựa chọn của bạn. Nhưng sang lắm thì tôi cũng chỉ dám gọi món gà.
Bạn đừng quên: Những gì bạn chú tâm và theo dõi ắt sẽ gia tăng. Hãy viết một đoạn văn ngắn nói chính xác, cụ thể tại sao việc làm giàu lại quan trọng đối với bạn. Đến một nhà hàng sang trọng và gọi một món ăn có “giá thị trường” mà không hỏi nó giá bao nhiêu.
Họ sống thoải mái và giản dị, vậy mà họ đã trả hết số tiền trả góp mua nhà, chưa kể họ còn mua được một nửa tòa nhà có cửa hiệu của họ trong đó. Tôi vẫn cho rằng: “Cho dù bạn đã vào đúng vị trí thuận lợi và đúng thời điểm, nhưng như thế vẫn chưa đủ. Có thể nói rằng tôi bắt đầu gặt hái nhiều quả ngọt hơn nhờ bỏ công dọn dẹp đám cỏ dại đang mọc lan trong “khu vườn tài chính” bên trong của tôi.
Nói về sự tin tưởng, nó nhắc tôi nhớ đến một trong những câu chuyện mà tôi rất thích. Tất nhiên trong trường hợp Donald Trump thì ta phải gọi đó là cách “Tư Duy Tỉ Phú”. Người nghèo tập trung vào khả năng rủi ro.
Nếu mục đích của bạn là sống thoải mái, nhiều khả năng là bạn sẽ chẳng bao giờ giàu có được. Xong chưa? Nhắc lại theo tôi nào. 000 đô-la lên 600 triệu đô-la chỉ trong vòng chưa đầy 3 năm.
Niềm tin không nhất thiết phải đúng hoặc sai, thật hoặc giả, và dù giá trị của nó là gì đi nữa thì niềm tin vẫn là những ý kiến được lặp đi lặp lại và truyền từ thế hệ này sang thế hệ khác rồi đến với bạn. Gương mặt ông đỏ bừng rồi chuyển sang tái mét và ông ngã vật xuống sàn nhà vì lên cơn đau tim. Họ nói: “Tôi chưa bao giờ được chạm tay vào một triệu phú”.