Pikka On

Nữ tiếp viên gợi cảm và nam lao công may mắn

  • #1
  • #2
  • #3
  • Tôi quyết định sửa mình thành một người trầm tĩnh, can đảm như xưa và tôi thấy chẳng có gì là khó". "Má tôi bỏ nhà hồi tôi hồi chín tuổi và ba tôi mất hồi tôi có 12 tuổi. Tôi gặp một trường hợp khó xử.

    Vậy ông có trở nên một người uy thế nhất và được thương yêu nhất ở Châu Mỹ từ trước tới nay, thiệt cũng chẳng lạ gì! Tôi rán bắt chước mà không được. Như tôi đã nói, lần đó tôi thoát chết có lẽ nhờ chiều chúa nhật ngồi chép lại những hành động có thể làm được cùng những kết quả có thể xảy ra được của mỗi hành động.

    Thưa với bà: "Thưa cô, dượng làm mất mặt cô như vậy, quả là dượng có lỗi; nhưng thành tâm xét, đã gần nửa thế kỷ mà cô vẫn càu nhàu về chuyện đó hoài, thì cô còn vô lý hơn dượng lắm nữa". Tôi xin được một chân giữ nón [27] trong một câu lạc bộ lớn, ngoài ra còn buôn bán vớ nữa. Mấy năm nay đã có nhiều trại cắm ở chỗ này.

    Nhưng y không nói tiếng Anh. Nói một cách khác: Lo lắng về một việc gì để hại đời sống ta, tức là đánh giá việc đó đắt quá, có khác gì điên không? Nói một cách khac, nếu ta có lối 300.

    Tôi cốt hỏi như vậy để họ khỏi ngó vào bộ áo tồi của tôi mà. Tôi tự nhủ: "Cứ cho là chiếc tàu này sẽ nổ tung lên thì đã làm sao? Ta sẽ chết tức tốc, có hay trước gì đâu? Chết cách đó giản dị quá, ờ, còn hơn là chết vì nội ung nhiều. Bà mẹ chồng tôi một hôm kể cho tôi nghe cách bà dạy dỗ con cái.

    (Nhớ lại hồi trước mà tôi hoảng: tôi phí biết bao thời giờ và những bàn cãi, lo lắng mà không bao giờ chịu tìm rõ nguyên nhân đầu tiên của nỗi khó khăn hết). Tôi sẽ không để cho họ làm như vậy". Rất ít khi tôi gặp được một bệnh nhân chịu nói: "Tôi đã nghĩ tới lời ông khuyên".

    Nếu tôi đã không suy nghĩ kỹ rồi mới quyết định thì có lẽ tôi đã cuồng loạn vì lo sợ cả buổi chiều chúa nhật, mất ngủ đêm đó, và sáng thứ hai, xuống hãng, mặt mũi bơ phờ, hoảng sợ. Tôi có thể ở lì trong phòng này mà không lại hãng nữa. Tôi nghĩ đến tất cả những nỗi khốn khổ đã chịu đựng và không chút hy vọng gì về tương lai hết.

    Ông ngạc nhiên thấy mình rất vui vẻ, còn có óc trào phúng nữa là khác. Bạn kiếm ăn bằng cách nào? Làm một nông dân, một phu trạm, một nhà hoá học, một viên kiểm lâm, một thơ ký đánh máy và một thú ý, một giáo sư trung học hay một chủ xe hủ tíu? Mới đầu ông giấu, sau ông thú rằng bị các bạn học đá đít.

    Charles Evans Hughes, trước kia làm Chánh án Toàn án tối cao Mỹ quốc nói: "Người ta không chết vì làm việc quá nhiều, mà người ta chết vì hoảng hốt và lo lắng bởi việc nhiều. Trong cuốn Tội gì mà chịu mệt, tác giả Daniel Josselyn có viết rằng: "Nghỉ ngơi không có nghĩa là không được làm gì. Từ đó tôi thấy chỉ sống từng ngày một thì đời sống không khó khăn gì cả.

    Bên chồng tôi là một gia đình biết lẽ phải và tự tín. Tôi đã đọc những câu ấy trong một tờ thông tri của ty Cảnh sát Milwaukee. Bác sĩ Kleitman cũng nói rằng những người lo vì mất ngủ, thường lại ngủ nhiều hơn là họ tưởng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap