Đã đi một số cây số. Nếu không tự giải thoát cho nhau được, tốt hơn hết là nên ra đi. Quần áo độ này mặc rộng ra.
Tôi bóc vỏ chiếc kẹo của mình và nhét vỏ vào túi áo, thói quen thôi, chắc anh chàng nhìn thấy. Thế thì nên trở thành một chú chó ngao nữa của tôi. Cậu em bảo bị ho, đi xông hơi vậy.
Nó chỉ chuyển hóa từ dạng này sang dạng khác. Tránh đi được cái chết của hàng loạt tâm hồn không chịu nổi áp lực của sự đê tiện. Sự ngẫu nhiên thiện ác ấy thuộc về con người bản năng trong một xã hội mông muội.
Những mâu thuẫn nội tại này đánh nhau rất mệt, đôi lúc phải phó mặc cho tiềm thức giải quyết. Chỗ còn lại trong tủ thì không nỡ giết. Bác gái bảo: Con có ý kiến gì không? Tôi: Im lặng.
Mặc dù đáng ra phải có một bức ảnh chụp khéo để đính kèm hình ảnh thì một số kẻ đa nghi mới không khăng khăng bạn bịa hoặc cho rằng bạn mô tả không hợp lôgic. Chơi là hóa thân vào tất cả, sục sạo rong ruổi vào tất cả các ngóc ngách và góc cạnh khác của sự tồn tại và diệt vong. Nhưng mọi người thì khác.
Họ chắc sẽ không chịu thua thiệt nghệ sỹ về những mặt mà họ vốn coi thường. Đây là lần thứ hai tôi khóc trước mẹ. Phần còn lại của cái đèn là tính từ hông xuống có thể gọi là chân.
Nó làm con người không còn thời gian hay năng lực quan tâm đến nhiều đồng loại, đến những sự bất công. Chà, ông anh này cũng không đến nỗi phong kiến như vẻ lừ đừ của ông ta. Vì vậy, chơi là một cuộc chiến giữa những kẻ mạnh.
Còn kiêng nể làm gì, họ hiểu nhau khá rõ rồi. Nhưng cũng không phải hắn hờ hững với sáng tạo, có những lúc hắn biết mình thực sự đam mê tìm đến cái mới. Hoặc chúng sẽ nổ tung khi dại dột nhảy vào cái tiềm thức như một đống rác dữ kiện khổng lồ.
Khi người đàn bà nói với người đàn ông câu đó, quan hệ giữa họ đã có quá nhiều thất bại. Lúc đó, họ sẽ thấy sự tù túng và bất lực. Đã thế lại còn không chịu quay bài.
Vả lại, mười rưỡi là phải lên giường nằm rồi. Chúng sẽ choáng khi bạn bảo tôi là tôi hay bảo tôi không là tôi; bảo tôi ngu hay bảo tôi không ngu; bảo tôi nói thật hay bảo tôi nói dối… thì đều chỉ nhận được một kết quả: NÓI DỐI. Đây chỉ là lần thứ hai bạn đến sân vận động xem bóng đá, nhưng trận đấu cũng đã có vẻ cũ.