Pikka On

Bốn ngày xoạc chị của bạn gái

  • #1
  • #2
  • #3
  • Lúc ấy, tôi bỗng cảm nhận được tình thế, tôi không muốn rầy rà, những câu xúc phạm kia tôi cũng đã quen. Tay bạn phải rướm máu một chút mới oai (lúc đó bạn đã biết Aids là gì đâu). Tôi kệ tôi dắt tôi đi.

    Tôi sợ cảm giác yên bình lấp đi những sâu cay cần có. Nó muốn khám phá tôi. Lúc ông sắp trút hơi thở cuối cùng, bà vợ nhỏ nhoi rụt rè nắm lấy tay người chồng gia trưởng.

    Nếu mai này có dịp làm phim, tôi nghĩ, đó là một cảnh quay không tồi. Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng. Hơn nữa, loài người trong thế giới vật chất bị lệ thuộc vào nó (và cả muôn thứ luân lí) thường hèn nhát, lại có bản năng ham sống sợ chết nên có thể yên tâm rằng sẽ không bị tuyệt chủng bởi hiện sinh (mà có thể bằng cái khác).

    Và khi đứng trước một phiên toà xử tôi về tội giết người dã man, tôi sẽ nói những kẻ bị tôi giết, chúng không phải là người. Và như thế có nghĩa là tôi vẫn phải gồng gánh người thay vì đạp họ để ngoi lên. Hoàn toàn không ngái ngủ.

    Ngôn ngữ cũng là một thứ vũ khí, một con dao hai lưỡi mà. Nhưng nó không còn ở đó. Không có nó thì sao? Cuốc bộ hoặc đi xe buýt.

    Lúc nãy chị út gọi bạn dậy, giật giật chăn, không ăn thua. Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng. Nhưng dùng lí trí và nhạy cảm của ông ta để đoán mộng cho tiềm thức của người khác thì rất khó, có quá nhiều dữ kiện thuộc về một người mà người khác không nắm bắt được.

    Nhưng như thế chưa đủ. Sợ những người phụ nữ gần gũi mình sẽ yêu mình, sợ yêu mình họ sẽ sớm thấy khổ nếu họ không có một bản lĩnh cao cả. ĐI đã lên tiếng gọi tôi vì lâu rồi tôi chưa gọi nó.

    Tôi thì quen rồi, chắc ông anh thấy lạ lắm đây. Nói nhiều câu làm cả nhà bật cười. Hồi bé dì ghẻ bảo: Mắt mày gian lắm.

    Rồi xuyên suốt thời thơ ấu, tôi chuyển nhà ba bốn bận. Bạn mơ cái gì đó về bóng đá, cái này thì bình thường. Tôi cũng có dự định ấy.

    Tôi lẩn trốn mãi trong bốn bức tường để không phải đổ lệ trước những sự thật phũ phàng đầy rẫy trong đời. Mỗi sáng, tôi tỉnh dậy khá sớm, lúc trời còn âm u, nhưng cứ nằm. Dù sao, đó cũng có khía cạnh của xu hướng phát triển không ngừng.

    THỂ LOẠI: Viet69
    TAG: vú to

    Phim liên quan

    THỂ LOẠI KHÁC
     Sitemap